Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 411 : Thanh Sơn Vương ngừng sản xuất
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
Tuy nhiên, lần này, thần cơ diệu toán Trưởng phòng Phạm đã tính sai.
Điện thoại được thông, bên kia không phải là thanh âm của Lý Xuân Vũ mà là tiếng thở hổn hển của Phó Đức Trăn.
- Trưởng phòng Phạm, không xong rồi, lãnh đạo nói chúng ta đang làm theo tư bản chủ nghĩa.
Sau khi xác nhận điện thoại là Phạm Hồng Vũ gọi tới thì Phó Đức Trăn liền kêu lên. Tuy nhiên, sau đó nghe được, ông ta đã giảm thấp thanh âm xuống, tựa hồ như sợ tai vách mạch rừng.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói:
- Giám đốc Phó, không nên nóng vội, điềm tĩnh một chút.
- A, vâng, vâng!
Phó Đức Trăn liên tiếp đáp lại, nhưng căn bản không có ý tứ trấn định, thanh âm vẫn cứ hoảng loạn.
Phạm Hồng Vũ nhíu mày, cũng không để ý tới. Tình hình cùng loại, hắn thấy được nhiều lắm. Một số cán bộ lúc không có chuyện thì ngông nghênh, thần thái nghiễm nhiên. Một khi gặp được chuyện thì lập tức luống cuống tay chân. Cán bộ con đường làm quan thuận buồm xuôi gió thì khả năng chịu đựng không xong.
- Giám đốc Phó, vị lãnh đạo ấy nói như vậy?
Phó Đức Trăn vội vàng nói:
- Cục trưởng Vương Thông của cục. Ồ, Cục trưởng Vương là nhân vật số hai trong cục, hưởng thụ đãi ngộ cấp Thứ trưởng.
Hệ thống thuốc lá trong cả nước thực hành theo cách quản lý vuông góc, quốc gia giữ độc quyền về thuốc lá. Cục là một phần của cục quản lý quốc gia bộ phận công nghiệp nhẹ, cấp bậc hành chính là cấp Thứ trưởng. Bởi vì ngành thuốc lá lợi luận sản xuất rất cao, nên cục Độc quyền thuốc lá lệ thuộc trực tiếp nội các chính phủ quản lý. Trên thực tế, lợi nhuận của ngành thuốc lá đã vượt qua bất cứ một xí nghiệp lớn nào của quốc gia, ngay cả ngành xăng dầu cũng phải bái phục.
Có thể kiếm được tiền, lãnh đạo cục tất nhiên cũng đều là khoe khoang, khoác lác.
- Xế chiều hôm nay, Cục trưởng Vương tự mình tìm tôi nói chuyện. Cùng tham gia còn có Cục trưởng Lê của tỉnh. Cục trưởng Vương thái độ rất nghiêm túc, phê bình chúng tôi tự tiện làm loại thuốc lá Thanh Sơn Vương có giá cao như vậy. Đây chính là tư tưởng tư bản chủ nghĩa tác oai tác quái, đem truyền thống gian khổ mộc mạc vứt đi hết. Nói chúng tôi không để ý đến tình hình trong nước. Hiện tại trong cả nước còn có rất nhiều quần chúng ngay cả vấn đề cơm no áo ấm còn chưa được giải quyết. Rất nhiều quần chúng vùng nghèo khó, một tháng sinh hoạt phí còn chưa đến hai mươi đồng. Chỉ một gói thuốc lá của chúng ta liền rút sạch. Đây chính là phá hoại bầu không khí tiết kiệm trong cả nước, tạo thành một tấm gương xấu.
Phó Đức Trăn nói, rồi giơ tay lau mồ hôi trên trán.
- Đang ở đâu vậy?
- Quỳnh Hải!
Phạm Hồng Vũ cau mày, kinh ngạc nói:
- Quỳnh Hải? Anh đi Quỳnh Hải hồi nào?
Khó trách Lý Xuân Vũ không có nhận được tin tức gì. Hóa ra tên tiểu tử này không có ở thủ đô.
- Mấy ngày nay, Hạ Ngôn liên tục gọi cho tôi, bảo tôi đến chơi. Tôi đã nói với cậu rồi, Phạm nhị, người này rất thú vị. Cậu có nên xin phép nghỉ mấy ngày đến đây chơi, bạn bè gặp mặt? Hạ Ngôn cũng đang ở đây, có cần nói vài lời với cậu ta không?
Lý Xuân Vũ lớn tiếng nói, thỉnh thoảng ợ lên một cái.
- Đừng đùa, lập tức trở về thủ đô đi.
- Để làm gì? Tôi vừa mới đến mà, để vui vẻ đã. Sao lại bắt tôi trở về?
Lý Xuân Vũ hơi mất hứng, lẩm bẩm một câu.
Phạm Hồng Vũ thở dài:
- Anh không quay về không được, lại có người làm con thiêu thân rồi, bay thẳng xuống nhà tôi mà xuống tay. Tôi muốn biết rõ ràng ai ở sau lưng làm trò quỷ.
- Ồ, hẳn là tên đó mù rồi? Được rồi, ngày mai tôi về.
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười.
Lý Xuân Vũ quả nhiên là một người bạn tốt. <>