Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 443 : Tức giận
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
- Vâng, Bí thư Vinh!
Khâu Minh Sơn hướng Vinh Khải Cao mỉm cười, gật đầu làm lễ rồi lập tức chuyển hướng sang Thượng Vi Chính.
- Thượng lão, tôi hiện tại đại diện cho địa khu Ngạn Hoa hướng Thượng lão và các đồng chí tổ điều tra báo cáo một số tình huống mới nhất của doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ.
Vinh Khải Cao ở sân bay gọi là Thượng lão, mọi người liền nghe theo.
Còn Thượng Vi Chính thì khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Đối với Khâu Minh Sơn, Thượng Vi Chính trước kia cũng không có chú ý qua. Khi Thượng Vi Chính còn đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy, Khâu Minh Sơn bất quá chỉ là một Phó bí thư. Thượng Vi Chính còn chưa từng nghe nói qua Khâu Minh Sơn. Đương nhiên, một Bí thư Tỉnh ủy mà còn chú ý Phó bí thư Địa ủy tỉnh Thanh Sơn làm gì?
Cho đến hai ngày trước, một đại nhân vật cho gọi ông ta, rồi lại tự mình đến địa khu Ngạn Hoa một chuyến, còn bảo thư ký của mình thu thập những tư liệu cơ bản có liên quan đến người phụ trách chủ yếu của địa khu Ngạn Hoa.
Theo lý lịch mà nhìn, Khâu Minh Sơn hết sức bình thường, lý lịch chung quy quy củ. Trước khi náo động, là lãnh đạo huyện, sau đó được điều đến UBND tỉnh công tác. Sau đó lại trao quyền cho cấp dưới đến trường cán bộ lao động. Sau khi náo động chấm dứt, bởi vì nơi nơi thiếu cán bộ, Khâu Minh Sơn được đề bạt đến cương vị lãnh đạo quan trọng. Phó bí thư Địa ủy, Chủ tịch địa khu rồi Bí thư Địa ủy, một bước một dấu chân, tiến hành theo chất lượng, cơ sở kiên định.
Những việc cùng loại như vậy, Thượng Vi Chính chứng kiến rất nhiều.
Trong mắt Thượng Vi Chính, Khâu Minh Sơn chính là điểm sáng duy nhất, khi Khâu Minh Sơn còn là sinh viên thập niên sáu mươi. Loại thành tích cao ở một cán bộ cấp địa cũng là rất hiếm thấy.
Rất nhiều cán bộ trẻ tuổi được đề bạt sau khi náo động, phần lớn là trung học, trường nghề...rất ít người tốt nghiệp đại học. Thấy trung ương coi trọng bằng cấp, liền trăm phương nghìn kế làm ra một tấm bằng đại học. Đa số đều là tại chức, cũng có bằng đào tạo từ xa. Tóm lại, chẳng đáng tin cậy.
Thượng Vi Chính cảm thấy hứng thú chính là, chẳng những Khâu Minh Sơn là sinh viên đại học thập niên sáu mươi mà Phó chủ tịch thường trực địa khu Ngạn Hoa Phạm Vệ Quốc, Ủy viên Địa ủy kiêm Bí thư Thị ủy Ngạn Hoa Nhạc Tây Đình cũng là sinh viên trường đại học thập niên sáu mươi. Phó chủ tịch thường trực thị xã Ngạn Hoa, phân công quản lý công tác doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chết độ Cao Khiết cũng là sinh viên trường đại học thủ đô, đồng thời là nữ Phó chủ tịch thị xã trẻ tuổi nhất trong toàn tỉnh Thanh Sơn, năm nay chỉ mới hai sáu tuổi.
Nói cách khác, nhóm cán bộ chủ trì công tác doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ có thể nói đều là phần tử trí thức.
Khó trách bọn họ lại mạo hiểm như vậy, công nhiên thay đổi thuộc tính công hữu của xí nghiệp quốc doanh, tiến hành cái gọi là thử nghiệm cải cách.
Vinh Khải Cao xem ra, đây chính là một nhược điểm rất lớn.
Khâu Minh Sơn nói:
- Thượng lão, lúc trước, thương nhân Hongkong cũng không ủng hộ chúng tôi tiến hành định giá tài sản của công ty bách hóa Ngạn Hoa. Họ cho rằng tài sản công ty bách hóa Ngạn Hoa chỉ đáng giá bốn triệu. Thông qua việc chúng tôi không ngừng kết nối, cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý dựa theo định giá là sáu triệu đồng, nhưng cổ phần tương đương chỉ có thể chiếm 40%.
- Đồng chí Khâu Minh Sơn, nếu nói như vậy, công ty bách hóa Ngạn Hoa định giá sáu triệu còn có ý nghĩa gì nữa? Cuối cùng vẫn tương đương với bốn triệu đồng. Tuy nhiên, con số chỉ là thủ đoạn bịp bợm, lừa gạt người thôi.
Thượng Vi Chính không khỏi mỉm cười một cái, rất phản đối nói.
- Thượng lão, vẫn còn có ý nghĩa. Bởi vì song phương hợp tác, bất động sản sẽ có khấu hao tài sản cố định. Kim ngạch khấu hao tài sản cố định sẽ dựa theo sáu triệu mà tính toán. Ngoài ra, sau này nếu tái hợp tác, tài sản sẽ vẫn dựa theo cổ phần tương đương sáu triệu.
- Haha, đây là có ý gì? Tôi nghe qua cảm thấy hồ đồ rồi. Đồng chí Ích Dân, đồng chí Dật Thì, các người nghe có rõ ràng không?
Thượng Vi Chính chuyển hướng sang bên cạnh Tiết Ích Dân và Dương Dật Thì, cười lạnh hỏi. Xem ra ông cụ này có vẻ tức giận rồi. Nếu không e ngại đây là tỉnh Thanh Sơn, thì chỉ sợ sớm đã đập bàn rồi.
Thượng Vi Chính tính tình cũng không được hòa nhã cho lắm.
- Đồng chí Khâu Minh Sơn, vấn đề này quả thật khá phức tạp.Vậy mời anh giải thích cặn kẽ một chút.
Tiết Ích Dân đầu tiên là mỉm cười hướng Thượng Vi Chính gật đầu, tỏ vẻ đối với những lời này của Thượng Vi Chính là hoàn toàn đồng ý, sau đó chuyển hướng sang Khâu Minh Sơn, mỉm cười hỏi.
Dù sao Tiết Ích Dân cũng không phải là Thượng Vi Chính, ngay trước mặt Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn những quan to của tỉnh Thanh Sơn cũng không thể lớn tiếng chất vất Khâu Minh Sơn.
Chỉ khi nào đạt đến địa vị của Thượng Vi Chính thì mới có tư cách làm chuyện như vậy.