Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 444 : Ồn ào
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
- Thượng lão, Chủ nhiệm Tiết, Chánh văn phòng Dương, trách tôi không có trình bày vấn đề rõ ràng, khiến các vị sinh ra hiểu lầm.
Khâu Minh Sơn khẽ mỉm cười, mang theo lời xin lỗi nói.
Đây cũng là duy trì lễ nghĩa của một người cấp dưới và là người bị điều tra.
- Tình huống là như vầy, bởi vì tiến hành thử nghiệm, công ty bách hóa Ngạn Hoa và thương nhân Hongkong ký kết một hợp đồng năm năm. Trong vòng năm năm này, phải duy trì cổ phần phân phối hiện hữu không thay đổi. Hợp đồng cũ kết thúc thì phải ký kết hợp đồng mới. Có thể ký kết tiếp tục với các thương nhân Hongkong, hoặc cũng có thể tìm kiếm nhà đầu tư khác. Đương nhiên, trong điều kiện tình huống tương đương, nhà đầu tư hiện tại vẫn có quyền được ưu tiên. Khi tiếp tục ký hợp đồng mới, tài sản vốn có của công ty bách hóa Ngạn Hoa nhất định phải dựa theo sáu triệu để định ra cổ phần tương đương.
Dương Dật Thì cười hỏi:
- Bí thư Khâu, tại sao lại phải đợi đến năm năm sau mới dựa theo sáu triệu này?
Hội nghị ngay từ đầu, Dương Dật Thì vẫn rất tuân thủ quy củ. Khi Thượng Vi Chính còn đang nói chuyện thì chính mình tuyệt không mở miệng. Hiện tại Tiết Ích Dân đã mở miệng rồi, thì đồng dạng là Phó tổ trưởng tổ điều tra, ông ta tự nhiên cũng có thể mở miệng nói. Hơn nữa, ông ta xưng hô với Khâu Minh Sơn cũng không giống như Tiết Ích Dân. Xưng hô chức vụ của Khâu Minh Sơn, nghe có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Khâu Minh Sơn đáp:
- Chánh văn phòng Dương, tài sản có một điều kiện tiên quyết, chính là tất cả các động sản và bất động sản đều tính toán cho vào, trong đó bao gồm rất nhiều tài sản tồn động. Trước khi thay đổi chế độ, cơ bản không có phát huy bất cứ một tác dụng nào, cùng với nợ khó đòi của ngân hàng cũng không sai biệt lắm. Trước khi thay đổi chế độ, công ty bách hóa Ngạn Hoa hàng năm đều phải thua lỗ đến sáu bảy năm trời. Chỉ khi nào được tiếp một sức mạnh mới thì những tài sản này mới phát huy được giá trị chân chính. Cho nên thương nhân Hongkong mới yêu cầu sau năm năm mới định giá cổ phần theo đúng sáu triệu. Không nhờ bọn họ rót vào tài chính mới, nhất là mang đến những quan niệm quản lý và phương pháp kinh doanh mới, đem toàn bộ công ty bách hóa Ngạn Hoa trở mình thì những tài sản này, ngoại trừ khấu hao tài sản cố định hàng năm thì chẳng còn chút giá trị gì.
Thượng Vi Chính lạnh lùng nói:
- Công ty bách hóa có phải nhờ vậy mà trở mình hay không thì bây giờ vẫn còn chưa tiến hành nghiệm chứng, nên chưa thể đưa ra kết luận. Cho dù là có sinh ra lợi nhuận, thì cũng là thương nhân Hongkong chiếm lợi lớn, công ty bách hóa chỉ chiếm chút lợi nhỏ. Lấy xí nghiệp quốc doanh làm cơ sở, vì những người Hongkong này kiếm tiền thì thích hợp sao? Trở lại vấn đề ban đầu, vấn đề chế độ sở hữu, đồng chí Khâu Minh Sơn, các người có quyền lực gì để mà tự tiện thay đổi thuộc tính sở hữu của công ty bách hóa Ngạn Hoa?
Thượng Vi Chính đã tức giận, không khí cuộc họp thay đổi hoàn toàn, trở nên vô cùng khẩn trương. Lúc này, ông ta nếu tiếp tục nói lý, tiếp tục trình bày cái nhìn của mình thì chỉ sợ sẽ lập tức biến thành một trận bão phê bình. Ngay trước mặt rất nhiều cán bộ lãnh đạo cao cấp, tất cả mọi người xuống đài không được rồi.
Vinh Khải Cao khóe miệng nhếch lên, miễn cưỡng cười, hạ giọng nói:
- Thượng lão, thời gian cũng không còn sớm, tôi thấy cuộc họp này tạm thời chấm dứt ở đây. Mời Thượng lão và các đồng chí nghỉ ngơi trước, ngày mai chúng ta sẽ đến Ngạn Hoa tìm hiểu rõ tình huống, được không?
Mắt thấy không khí hội nghị sắp khống chế không được, là Bí thư Tỉnh ủy, Vinh Khải Cao tự nhiên phải đứng ra điều đình. Báo cáo đầu tiên đã náo loạn như vậy, công tác điều tra kế tiếp sẽ triển khai như thế nào?
Thượng Vi Chính mặt sa sầm không nói lời nào, một lát sau mới chậm rãi gật đầu, sắc mặt dịu đi một chút:
- Vậy cũng được, Bí thư Vinh, trước cứ an bài như vậy.
Vinh Khải Cao nói đúng, còn chưa đến Ngạn Hoa tiến hành điều tra thực địa, lần đầu tiên nghe báo cáo đã nổi trận lôi đình, dường như đã có sự làm ngược lại công chính của tổ điều tra. Với thân phận và địa vị của ông, vẫn là không cần vạch áo cho người xem lưng.
- Vâng!
Vinh Khải Cao mỉm cười trả lời.
Thượng Vi Chính gật đầu đứng dậy, dẫn đầu rời khỏi hội trường.