Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 458 : Rất khoác lác rồi

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Người nữ bán hàng chậm rãi nói, căn bản không ý thức được đứng ở trước mặt cô vị ;lão tiên sinh; này là đại nhân vật khó lường cỡ nào. Tạ Văn Kiện có chút tức giận, nhưng lại không dám ngăn cản người nữ bán hàng tiếp tục phát biểu ;cao kiến;, liền nhìn sang hướng Phạm Hồng Vũ. Hai người bọn họ ở trường Đảng là bạn cùng phòng, cũng là bạn học thân nhất. Phạm Hồng Vũ tuổi còn trẻ, Tạ Văn Kiện đối với hắn hết sức khâm phục.



Phạm Hồng Vũ trường Đảng ;đại chiến; thư ký Trịnh, thật sự là phấn khích tuyệt luân, đến nay vẫn được các học sinh kể lại say sưa.



Phạm Hồng Vũ mỉm cười, vẻ mặt điềm tĩnh tự nhiên, dường như hoàn toàn không cảm thấy người nữ bán hàng kia nói có cái gì không đúng.



Tạ Văn Kiện liền lập tức an tâm.



Nói thật, Khâu Minh Sơn bảo y đảm đương vị trí dẫn đường cho Thượng Vi Chính, Tạ Văn Kiện trong đầu thật sự rất bồn chồn. Y hiểu được đây là Khâu Minh Sơn tín nhiệm y, cho là y có năng lực, có thể tùy cơ ứng biến xử lý các loại tình huống ngoài ý muốn. Nhưng Thượng Vi Chính lai lịch thật sự quá lớn, Tạ Văn Kiện quả thật không có mười phần nắm chắc có thể làm tốt công tác này, chỉ có thể kiên trì mà thôi.



Biết được Thượng Vi Chính tự mình điểm danh, bảo Phạm Hồng Vũ tiếp khách, Tạ Văn Kiện mới âm thầm thở phào một cái.



Thượng Vi Chính có lẽ còn không rõ ràng lắm các loại thủ đoạn của Phạm Hồng Vũ, xem hắn giống như một cán bộ trẻ tuổi bình thường để đối đãi. Nếu như nói, toàn bộ địa khu Ngạn Hoa, thậm chí toàn bộ tỉnh Thanh Sơn còn có một người có thể ;ngăn cản; Thượng Vi Chính, vậy thì người đó chính là Phạm Hồng Vũ.



Mặc kệ người nữ bán hàng ra sức đẩy mạnh tiêu thụ cỡ nào, ;lão tiên sinh; vẫn là làm cô thất vọng rồi, cũng không có mua dao cạo râu chạy bằng điện của cô, mà là chắp tay sau lưng, hướng những quầy khác đi đến.



Người nữ bán hàng nhìn theo bóng lưng của đám người này, bĩu môi, rất là bất mãn.



Nhìn qua đều là ông chủ có chút tiền, không nghĩ tới lại keo kiệt!



Ở lầu một bán toàn bộ là sản phẩm gia dụng, giống như người nữ bán hàng đã nói, rất nhiều thương phẩm là từ Hongkong tới. Ở trong mắt người nội địa đều lộ ra sự mới mẻ, thậm chí một số hàng hóa Thượng Vi Chính cũng không biết tên.



Căn cứ bảng hướng dẫn, lầu hai là khu trang phục.



- Lên lầu hai xem sao!



Thượng Vi Chính hứng trí bừng bừng nói.



Mọi người liền đồng loạt gật đầu.




Hoàng Văn Việt cũng dùng tiếng phổ thông mang âm hưởng Hương Càng, cầm tay Thượng Vi Chính thật chặt, luôn miệng nói, vẻ mặt tươi cười, lễ tiết chu đáo. Tuy nhiên bên trong vẻ mặt tươi cười vẫn khó có thể che dấu cái loại dường như là cảm giác bẩm sinh về sự ưu việt.



Trong giai đoạn hiện tại, trong mắt người Hongkong, nội địa chẳng khác gì nông thôn.



Cùng đi với Hoàng Văn Kiệt, còn có hai nam một nữ. Tạ Văn Kiện nhất nhất giới thiệu với Thượng Vi Chính, đều là người phụ trách của công ty bách hóa, trong đó có hai vị là người Hongkong, theo thứ tự là Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc, chỉ có một người đàn ông trung niên là người Ngạn Hoa, chức vụ cũng là Phó tổng giám đốc công ty bách hóa. Trước khi góp vốn kinh doanh, ông là Giám đốc công ty bách hóa Ngạn Hoa, nhân vật số một, kiêm nhiệm Phó chủ nhiệm hợp tác xã mua bán thị xã Ngạn Hoa, hiện tại vẫn kiêm chức vụ này, tuy nhiên công ty bách hóa cũng không phải do ông định đoạt nữa.



Phỏng chừng có chút hơi buồn bực.



Thượng Vi Chính mỉm cười cùng bọn họ bắt tay, rồi hỏi:



- Hiện tại công ty bách hóa đều là khách Hongkong quản lý sao?



Hoàng Văn Việt đáp:



- Vâng, Thượng lão, tình huống bây giờ là như vậy. Công ty bách hóa trước kia phương thức kinh doanh và hình thức quản lý đều khá lạc hậu, không theo kịp dòng chảy mới nhất. Người phụ trách quản lý tạm thời do tôi mang tới.



Cục trưởng Trương chen vào hỏi:



- Nói như vậy, Chủ tịch Hội đồng quản trị Hoàng nhận định phương thức quản lý của Hongkong nhất định so với phương thức quản lý nội địa là tiên tiến hơn?



Trong toàn bộ quá trình, Cục trưởng Trương đã chen vào nói không dưới ba lượt, Thượng Vi Chính dường như cũng không có cái gì là tỏ vẻ không hài lòng. Tiểu tổ điều tra tổng cộng có ba người, trong đó một vị là thư ký của Thượng Vi Chính. Nói trắng ra nhân viên điều tra chân chính là Thượng Vi Chính và Cục trưởng Trương. Cục trưởng Trương mở miệng hỏi một số tình huống, đã ở trong tình lý, cũng không thể chuyện gì cũng do Thượng Vi Chính tự thân xuất mã.



Được phép, Cục trưởng Trương giọng điệu cả vú lấp miệng em. Hoàng Văn Việt liếc nhìn ông ta một cái, không mặn không lạt đáp:



- Vị lãnh đạo này, ít nhất trong giai đoạn hiện tại mà nói chính là như vậy.



Cục trưởng Trương hai hàng lông mày nhăn lại, nhẹ nhàng ;hừ; một tiếng.