Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 462 : Đại diện toàn quyền đặc mệnh

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Trời về khuya, đa số các phòng ở nhà khách Ngạn Hoa đều đã tắt đèn.



Cuối những năm 80, những nơi giải trí cũng không nhiều, rất ít trò tiêu khiển.



Thượng Vi Chính tự mình dẫn đội, các thành viên tổ điều tra ngoài thời gian làm việc ra chỉ xem ti vi, còn lại thì chỉ có ngủ.



Tuy nhiên cũng có một số phòng điện vẫn còn sáng.



Đó đều là những phòng khách bình thường.



Một gian trong đó, chính là phòng của tổ phó tổ điều tra, Chủ nhiệm ủy ban Cải cách quốc gia Tiết Ích Dân. Mọi thứ trong phòng đều rất đơn sơ, ngoài một cái giường, thì chỉ có một cái bàn và hai cái ghế. Lúc này, trong phòng Chủ nhiệm Tiết đang có khách.



Cục trưởng Trương đang ngồi đối diện với ông, lặng lẽ hút thuốc.



Tiết Ích Dân dí mẩu thuốc vào trong gạt tàn, nhấc chén trà lên nhấp một ngụm, trầm giọng nói:



- Lực Hoa, tình hình không lạc quan chút nào…



Lực Hoa là tên của cục trưởng Trương, hai người bọn họ ở cùng một đơn vị công tác, Trương Lực Hoa là cấp dưới trực tiếp của Tiết Ích Dân. Em vợ của Tiết Ích Dân là thông gia với nhà họ Trương.



Trương Lực Hoa gật gật đầu, nói:



- Tôi biết, đừng nhìn bọn họ không có bài văn gì, công phu trong đó thì không phải nói nữa…không phải đèn cạn dầu đâu.



Ngày hôm qua, Thượng Vi Chính tự mình đến công ty bách hóa họp tọa đàm, tưởng rằng sẽ thu hoạch được nhiều, nhân viên của công ty sẽ phẫn nộ mà lên án ông chủ người Hongkong quá nghiêm khắc, lên án Thị ủy UBND thị xã Ngạn Hoa thiếu trách nhiệm. Không ngờ lại như vậy, chị Hoàng đứng ra nói việc bọn họ đi “gây rối” là có kẻ xấu lợi dụng/



Lúc đó khiến cho Trương Lực Hoa cảm thấy sợ hãi, toát cả mồ hôi lạnh.



Mấy người chị Hoàng “mất tích” cả nửa tháng và xuất hiện ở UB cải cách như thế nào, Trương Lực Hoa là người rõ ràng nhất, thậm chí có thể nói rằng căn bản chính là ông ta “đạo diễn”. May mà trong quá trình này, Trương Lực Hoa chưa bao giờ phải tự mình ra mặt, nếu không đã phiền to rồi.



- Lúc các cậu ở công ty bách hóa Ngạn Hoa, cái thẳng Phạm Hồng Vũ kia có nói gì không?



Tiết Ích Dân hỏi, vẻ mặt ngưng trọng.
Một lúc sau, Tiết Ích Dân dừng bước, ngưng thần nói.



- Đang đợi? Đợi cái gì?



Trương Lực Hoa không hiểu ra sao cả.



Tiết Ích Dân nói:



- Ông ta đang đợi quân bài chưa lật của đám người Ngạn Hoa này, lúc này đây, có thể nói là cuộc chiến sinh tử, Khâu Minh Sơn không phải đồ gà mờ, Vưu Lợi Dân lại càng không phải, không có khả năng không chuẩn bị. Bọn họ tuyệt đối không cho rằng, thống nhất số công nhân thất nghiệp là xong, những lời của họ nói không được tính.



Siêu cấp đại nhân vật ở trên mới là người quyết định.



Thượng Vi Chính đang đợi chính là quân át chủ bài này.



Trước khi quân bài của Vưu Lợi Dân và Khâu Minh Sơn được lật, Thượng Vi Chính tuyệt đối không hấp tấp đưa ra kết luận điều tra. Lăn lộn quan trường nhiều năm như vậy, có ai mà không thành tinh chứ?



- Vậy, ý của anh là chúng ta không cần làm gì nữa, đợi lão Thượng đưa ra chủ ý?



Tiết Ích Dân thở dài.



Trương Lực Hoa cân não, thật đúng là không thể nào thông suốt. Rốt cuộc ông ta không thể làm rõ được, tổ điều tra lần này, tổ trưởng thực sự là Tiết Ích Dân chứ không phải là Thượng Vi Chính. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Thượng Vi Chính chỉ là một tấm bài vị, lão Trương gia mượn thân phận và uy vọng của Thượng Vi Chính cho tổ điều tra dùng.



Thượng Vi Chính không dại mà tùy tiện xông lên, để bị cuốn vào vòng xoáy chính trị.



Điều tra nên tiến hành như thế nào, cuối cùng có kết luận nào, Thượng Vi Chính sẽ không quyết định, mà người quyết định thật sự chính là Thượng Vi Chính. Tiết Ích Dân mới là “đại diện đặc mệnh toàn quyền” của Trương gia và cả trận doạn.



Toàn bộ trận doanh đều đang kỳ vọng đối với lần điều tra này, và đó cũng là một loại khảo nghiệm đối với năng lực của Tiết Ích Dân. Nếu Tiết Ích Dân mã đáo thành công, sau này sẽ trở thành đối tượng được bồi dưỡng, tiền đồ như gấm. Còn nếu thất bại, thì đương nhiên là chuyện khác.



- Xem ra, phải đi nước cờ tiếp theo rồi.



Một lúc sau, Tiết Ích Dân nói như đang tự nhủ.