Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 476 : Cần phải trở về
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Buổi họp báo cáo diễn ra trong nửa tiếng mới chấm dứt. Thượng Vi Chính tổng kết lại tình huống điều tra ở Ngạn Hoa, trên cơ bản là theo cái lối mòn của Tiết Ích Dân, đơn giản tiến hành khẳng định, nhưng cuối cùng là nhấn vào hai điểm ý kiến kia của Tào Tuấn Thần. Sau đó động viên các cán bộ Ngạn Hoa tiếp tục cố gắng, làm tốt công tác của mình, giống như lãnh đạo bình thường đi thị sát địa phương.
Về phần yêu cầu Phạm Vệ Quốc và Cao Khiết đến tỉnh báo cáo công tác, thuận tiện nghỉ ngơi thì rốt cuộc không ai nhắc tới.
Nhìn theo Thượng Vi Chính và các đồng chí của tổ điều tra rời khỏi phòng họp, các cán bộ địa khu Ngạn Hoa cũng lần lượt rời đi, cũng không ai châu đầu ghé tai nói chuyện, trên mặt không lộ ra sự vui mừng mà cả đám đều leo lên xe rời khỏi nhà khách.
- Thượng lão?
Tiết Ích Dân và Trương Lực Hoa cũng không trở về phòng của mình, mà đi theo Thượng Vi Chính bước vào phòng khách bình thường. Trương Lực Hoa liền khẩn cấp đặt câu hỏi, vẻ mặt nghi hoặc.
Thượng Vi Chính chậm rãi ngồi xuống ghế, khoát tay nói:
- Các người về trước đi, tôi muốn nghỉ ngơi một chút.
Nhìn qua, Thượng Vi Chính thật sự có chút mệt mỏi.
Tâm mệt!
Đã lui về tuyến hai rồi, lại còn cuốn vào cái ổ thị phi này. Thượng Vi Chính bỗng nhiên hơi hối hận, thật không nên tiếp nhận lần điều tra này. Nhưng thân trong quan trường, có những ân tình nhất định phải trả. Chỉ có điều không nghĩ tới, những người ở Ngạn Hoa lại chuẩn bị như vậy.
Trương Lực Hoa há miệng thở dốc, đang muốn nói tiếp thì Tiết Ích Dân đã hơi cúi đầu, hạ giọng nói:
- Vâng, chúng tôi không quấy rầy Thượng lão nghỉ ngơi nữa.
Rồi ra sức kéo ống tay áo của Trương Lực Hoa lôi ra ngoài.
- Sao lại thế này?
Vừa về đến phòng của Tiết Ích Dân, Trương Lực Hoa giống như bị bùng nổ, đóng cửa cái rầm, kêu lên, vẻ mặt đỏ bừng.
- Tại sao có thể như vậy?
Tiết Ích Dân lắc đầu, liếc nhìn ông ta một cái rồi nói:
- Không rõ ràng lắm, nhất định là ở thủ đô đã xảy ra biến hóa không tưởng. Lực Hoa, cậu cần phải bình tĩnh lại, không cần quá nóng nảy.
Câu cuối cùng có vẻ không được hài lòng. Ở đây dù sao cũng là Ngạn Hoa, cậu tốt xấu gì cũng là một cán bộ cấp cục, đại diện cho thể diện của Ủy ban Cải cách, như thế nào cũng phải chú ý ảnh hưởng. Thiếu kiên nhẫn như vậy, thật sự là không có phong độ.
Trương Lực Hoa kêu lên một tiếng, cả giận nói:
- Thủ đô có thể phát sinh chuyện gì? Chuyện này, Đổng lão và Lưu lão đều tự mình chú ý.
- Lực Hoa!
Lập tức ba người bước vào trong phòng Thượng Vi Chính. Thượng Vi Chính đang bưng tách trà, thần sắc khôi phục lại như bình thường, thấy Tiết Ích Dân và Trương Lực Hoa vào cửa, cũng không đứng dậy, thản nhiên nói:
- Ngồi đi!
- Vâng, cảm ơn Thượng lão.
Tiết Ích Dân và Trương Lực Hoa theo lời ngồi xuống đối diện Thượng Vi Chính, rất chăm chú nhìn ông ta.
Thượng Vi Chính ánh mắt chậm rãi đảo qua trên mặt hai người bọn họ, trầm thấp nói:
- Đồng chí Ích Dân, đồng chí Lực Hoa, tổ điều tra đến Ngạn Hoa cũng một khoảng thời gian rồi, tình huống nào nên hiểu rõ cơ bản đã hiểu xong. Như vậy đi, hai vị và đồng chí Tuấn Thần, đồng chí Dật Thì thương lượng một chút nên làm bản báo cáo này như thế nào. Hai ngày, tôi cho các người hai ngày. Tối nay chúng ta sẽ rời Hồng Châu.
Tổ điều tra tổng cộng có chín người, lời nói chân chính có trọng lượng chính là năm người này. Những người khác cơ bản chỉ là nhân viên.
- Trở lại Hồng Châu? Thượng lão…
Không đợi Tiết Ích Dân mở miệng nói, Trương Lực Hoa lập tức đoạt trước.
Thượng Vi Chính ánh mắt bỗng nhiên trở nên linh hoạt, sắc bén vô cùng, lãnh đạm nói:
- Đồng chí Lực Hoa, tôi đã quyết định. Các người cứ như vậy mà chấp hành.
Việc đã tới nước này, Thượng Vi Chính tuyệt sẽ không trộn lẫn hơn vào hố nước sâu. Nếu còn ở đây, sẽ không nhất định có thể thuận lợi thoát thân.
Uy phong cả đời, gần đến cuối đời, Thượng Vi Chính không thể đánh mất tiếng tăm của mình.
Trương Lực Hoa nuốt nước miếng, chung quy không nói gì nữa.
Xem ra, Thượng Vi Chính khá khách khí với Trương gia. Bộ trưởng Trương lại chấp hành lễ tiết vãn bối rất nghiêm. Trước mặt Thượng Vi Chính bùng nổ, đây chính là khuyết điểm của Trương Lực Hoa.
- Vâng, Thượng lão.
Tiết Ích Dân thật ra rất rõ ràng, cung kính đáp ứng.
Thượng Vi Chính gật đầu, giọng điệu dịu đi, dặn dò:
- Ích Dân, nhớ tham khảo ý kiến của đồng chí Tuấn Thần.
Ánh mắt nhìn Tiết Ích Dân rất thâm ý.
- Vâng, Thượng lão, tôi đã biết.
Tiết Ích Dân ngầm hiểu, liên tục gật đầu.