Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 485 : Lừa dối
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
May mà khách sạn động tác rất nhanh, chỉ trong chốc lát, thức ăn và nước uống đã được đem lên.
- Ăn cơm trước đi!
Trưởng phòng Phạm buồn buồn nói.
Bị một cô bé khống chế, trói chân trói tay, Phạm Nhị ca hơi có chút không quen.
Lý Thu Vũ nhìn qua là thật sự đói bụng, cũng không để ý tới cái gì là lễ nghi dùng cơm, cái gì là hình tượng thục nữ, hô to gọi nhỏ liền bắt đầu ăn.
Trưởng phòng Phạm có tiền, khách sạn Mai Sơn lại vô cùng nịnh bợ. Mỗi một món ăn đều làm rất tinh xảo, hơn nữa số lượng mười phần. Đừng nhìn Lý Thu Vũ hưng trí bừng bừng, khi ăn chỉ ăn hai phần, rất nhanh dùng khăn tay lau cái miệng nhỏ nhắn, lại thở dài. Nhìn thức ăn đầy bàn, vẻ mặt nóng lòng muốn thử, nhưng thật đúng là không thể ăn thêm.
Phạm Hồng Vũ ăn rất nhanh.
Mặc kệ gặp được tình huống như thế nào, cho tới bây giờ cũng sẽ không ảnh hưởng đến Trưởng phòng Phạm ăn uống.
- Ăn nữa đi.
Thấy Lý Thu Vũ ngừng lại, Phạm Hồng Vũ liền "tranh thủ lúc rảnh rỗi" mời một tiếng.
Lý Thu Vũ hơi chu cái miệng nhỏ nhắn, lắc lắc đầu, hơi lưu luyến, nói:
- Tôi ăn no rồi...
Phạm Hồng Vũ liền cười, lấy chiếc đũa khác gắp hai con tôm bự bỏ vào trong cái đĩa nhỏ trước mặt cô, nói:
- Ăn đi, hải sản không chứa mỡ, ăn nhiều một chút không béo phì đâu. Nói sau, xinh đẹp trời sinh, như thế nào cũng không nên ảnh hưởng đến việc ăn uống. Dáng đẹp thì vĩnh viễn cũng là dáng đẹp.
Lý Thu Vũ liếc mắt nhìn hắn, nửa tin nửa ngờ nói:
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật. Chỉ có thói quen ăn uống bất hợp lý thì mới khiến cho người béo phì, chỉ cần tiêu hao nhiệt lượng và thu hút nhiệt lượng tương đương, thì sẽ không béo phì, yên tâm đi.
Lý Thu Vũ liền tự nhiên cười nói, vươn ngón tay, bắt đầu đối phó hai con tôm bự.
Cô quả thật còn muốn ăn nữa, mặc dù là con gái, sức ăn không lớn, nhưng chung quy vẫn là tuổi trẻ, ăn uống vẫn rất không tệ. Hơn nữa là tiểu cô nương, rất khó mà ngăn cản mỹ thực hấp dẫn. Cũng bởi vì sợ béo, mới cưỡng ép áp lực dục vọng của mình. Hiện tại bị Phạm Hồng Vũ mê hoặc một phen, Lý Thu Vũ lập tức đã tìm được "căn cứ lý luận”, ăn nhiều không bằng cách ăn. Tuy nhiên cô chặt chẽ nhớ kỹ lời Phạm Hồng Vũ nói, chỉ hướng hải sản xuống tay, còn những đồ ăn đầy mỡ, thì đa số vào bụng Trưởng phòng Phạm.
Càng về sau. Lý Thu Vũ không ăn nữa, mở to đôi mắt đen lúng liếng, nhìn Phạm Hồng Vũ ăn.
Tổng cộng đi lên tám món đồ ăn, Lý Thu Vũ nghĩ, hai người bất kể như thế nào đều là ăn không hết. Không ngờ bây giờ nhìn lại, tuy không nói là sạch sẽ, nhưng ít nhất cũng không thấy được món ăn còn nguyên lành. Đa số trong mâm còn dư lại đều là nước và đồ gia vị, món chính cơ bản tiêu diệt hầu như không còn.
Người này ăn uống được bao nhiêu?
Khó trách cường tráng khỏe mạnh như vậy!
Phạm Hồng Vũ hơi thất thần.
Có vẻ loại này động tác nhỏ này của mỹ nữ, đối với đàn ông lực sát thương thật lớn. Mái tóc dài, dáng người thon thả, đối với Phạm Hồng Vũ lực sát thương còn lớn hơn nữa. Mỗi người đàn ông đều có điểm yếu, Phạm Hồng Vũ cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên kế tiếp, Phạm Hồng Vũ liền nhẹ nhàng lắc đầu, đem tình cảm khác thường trong lòng mình cứng rắn ép xuống.
Nghĩ gì thế?
Đây chính là em gái Lý Xuân Vũ!
Cũng giống như em của hắn. Có bất luận một ý tưởng nào cũng đều không đúng.
- Cha...
Lý Thu Vũ đã bấm điện thoại, bắt đầu "lừa dối" Lý Thạch Viễn. Một chiếc “cha” mềm mại, phỏng chừng đã phủi hết toàn bộ sự phẫn nộ của Lý Thạch Viễn.
- Thu Vũ, lập tức trở về nhà! Rất kỳ cục rồi!
Lý Thu Vũ chung quy cũng không phải nhân vật bình thường, một chút chần chừ, liền nghiêm túc nói.
Kiên quyết không thể mềm lòng. Mềm lòng thì sẽ không thu phục được con gái.
- Cha, Người ta nhớ cha điện thoại cho cha, cha mở miệng liền mắng... Sớm biết rằng như vậy, con sẽ không điện thoại cho cha rồi. Để con gọi điện thoại cho mẹ.
Lý Thu Vũ không thuận theo nói, trong giọng nói làm nũng mơ hồ mang theo sự uy hiếp.
Phạm Hồng Vũ vừa kinh ngạc vừa buồn cười.
Khó trách Lý Xuân Vũ nói hắn là "người thành thật", nói Lý Thu Vũ đặc biệt thích giả bộ, hiện tại xem ra, quả thực có vài phần đạo lý. Nếu là cách đây vài phút, Phạm Hồng Vũ tuyệt đối không tưởng được có thể từ miệng Lý Thu Vũ nghe được những lời như vậy, thật giống như đổi thành một người khác.
Lý Thạch Viễn cũng là vừa bực mình vừa buồn cười.
- Được, con gọi điện thoại cho mẹ đi, ba cúp máy đây.
Xem cô có còn gan lỳ nữa hay không.
- Cha, cha không thương con.
Lý Thu Vũ liền kêu lên, ủy khuất vô cùng, giống như muốn rớt nước mắt.
Phạm Hồng Vũ nhất thời cảm giác mình có chút ngồi không yên, hình như là đang rình nghe chuyện riêng tư của Lý Thu Vũ. Tiểu ma nữ lúc này không cẩn thận ở trước mặt hắn lộ ra "nguyên hình", kế tiếp không chừng lại tìm phương pháp diệt khẩu.
Hệ số nguy hiểm tương đương cao!