Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 499 : Định kê

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Lý Thu Vũ sợ con rết nhưng không sợ con cua.



Trong dòng suối nhỏ này bắt không ít những con rết nước béo tốt, sau đó mẹ của Trần Tinh Duệ nói:



- Con rết nước bắt xong rồi, sang đầm mò cua đi.



- Còn có con cua sao?



Lý Thu Vũ vừa mừng vừa sợ, cả người trở nên hưng phấn.



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Bên trong dòng suối nhỏ này con cua cũng không lớn, tuy nhiên hiện tại lại là thời điểm cua béo tốt nhất.



Với loại cua biển mà Lý cô nương đã thử qua thì hoàn toàn khác nhau. Nhưng cô không quan tâm đến ăn, chỉ quan tâm đến quá trình mò cua.



Địa điểm mò cua là phía trước một chỗ thác nước. Dưới thác nước theo thường lệ sẽ hình thành một cái hồ sâu. Lý Thu Vũ một đường đi theo Trần Mai, không ngừng đặt câu hỏi:



- Tại sao phải đến đầm mò cua? Ở suối không có sao?



- Suối quá nhỏ, nên không có cua lớn. Đặc biệt khi trời mưa, con cua sẽ tiếp nước leo vào trong đầm. Trong đầm thực vật cũng tương đối nhiều, rất hấp dẫn tụi nó.



- Cái gì gọi là tiếp nước?



Lý Thu Vũ thật sự là một học sinh giỏi, hiếu học không biết mệt mỏi.



Trần Mai không biết nên trả lời như thế nào.



Phạm Hồng Vũ nói:



- Trời mưa, trong nước dưỡng khí ít hơn, những động vật trong nước sẽ lộ ra khỏi mặt nước để hô hấp.



Lý Thu Vũ hỏi:



- Anh làm sao mà biết được? Vì sao khi trời mưa, trong nước dưỡng khí sẽ ít hơn?



Lần này đến phiên Trưởng phòng Phạm líu lưỡi, chỉ biết nói:


Lý Thu Vũ vừa mừng vừa sợ, lập tức hướng Cửu A Công la lên.



- Cửa A Công, ông là pháp sư sao? Biết pháp thuật định kê à?



Cửu A Công không hổ danh là pháp sư vào nam ra bắc, nhưng khi nghe được lời của Lý Thu Vũ nói thì cười:



- Pháp thuật định kê? Được chứ.



Nếp nhăn trên mặt va vào nhau, có chút tự đắc.



Mọi người liền không nói gì nữa, đồng loạt nhìn Cửu A Công, rất là kính trọng.



Ở vùng núi xa xôi, pháp sư là người rất được tôn kính, cùng loại với tế sư của dân tộc thiểu sổ thời cổ đại. Hơn nữa, thân phận của Cửu A Công trong tộc lại không tầm thường.



- Thế thì ông có thể làm cho chúng cháu nhìn xem được không? Thật thần kỳ đấy….



Trần Tinh Duệ vội vàng nói:



- Lý Thu Vũ, định kê thì chỉ ở trong tang sự mới có thể dùng đến pháp thuật. Mình trước kia đã nói với cậu rồi mà…



Cái gọi là định kê, chính là không cần dùng phương pháp buộc chặt nào, đem một con gà trống lớn định trên quan tài. Truyền thống của quốc gia chúng ta là gà trống lớn luôn được xem là thuần dương, rất nhiều hành lễ cúng bái đều thấy bóng dáng của gà trống, để trấn áp bách tà. Điều này Lý Thu Vũ cũng biết.



Nhưng không cần bất cứ thứ gì buộc chặt, đem con gà trống định một nơi nào đó bất động, bất luật di chuyển, lay động ra làm sao thì con gà cũng không chạy trốn, giống như “Định thân pháp” của Tôn Ngộ Không. Lý Thu Vũ chưa từng thấy qua, giờ phút này lại nhớ tới nên không khỏi hiếu kỳ.



- Mình biết mà, tuy nhiên biểu diễn một chút hẳn là không có gì? Hẳn là không đáng kiêng kỵ gì chứ?



Lý Thu Vũ trong mắt tràn đầy ý mong mỏi.



Trần Tinh Duệ có chút khó khăn, nhìn Cửu A Công nói:



- Cửu A Công, ông có thể biểu diễn một chút không?



Cửu A Công cười nói:



- Được chứ, bây giờ là xã hội mới, cũng không còn chú ý nhiều như vậy nữa.



Lý Thu Vũ lập tức vỗ tay hoan hô không ngừng.