Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 509 : Quy củ nhà quyền quý
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Chương 516: Quy củ nhà quyền quý
Hơn 5h chiều, một chiếc xe BMW đậu trước lầu văn phòng tại thủ đô, hấp dẫn vô số ánh mắt và tiếng chậc chậc tán thưởng.
Năm 89, xe BMW ở thủ đô tuyệt đối có thể được xem là loại xe xịn nhất. Cũng may là ở thủ đô, chứ nếu ở những thành phố nhỏ khác chỉ sợ là không có mấy ai có được.
Lý Xuân Vũ hạ cửa kính xe, hướng Phạm Hồng Vũ đang đứng chờ nhếch miệng cười.
- Lên xe đi!
Phạm Hồng Vũ bước qua ghế lái phụ, phía sau không có ai. Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng thở ra, nhưng mơ hồ cũng có chút mất mát. Nếu không dính đến chuyện tình yêu nam nữ, hắn kỳ thật rất thích Lý Thu Vũ. Một người con gái đáng yêu như vậy ai mà không thích. Mặc dù Lý Thu Vũ tính tình điêu ngoa nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Lý Thu Vũ biết hắn đang suy nghĩ cái gì, cười nói:
- Con bé ở nhà phụ mẹ rồi. Thật là kỳ lạ, con bé trước đây chưa bao giờ đụng tới việc nhà, sau khi từ Ích Đông trở về thì dường như hiểu biết hơn chút ít.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Đến Ích Đông lần này tổng cũng có thu hoạch. Những đứa nhỏ ở vùng núi, năm sáu tuổi đã biết giúp gia đình làm việc nhà rồi.
- Xem ra gột rửa linh hồn cũng đáng giá.
Phạm Hồng Vũ trừng mắt nhìn hắn:
- Nói hay nhỉ, tôi thấy anh cũng nên đến khu Ích Đông một chuyến để gột rửa linh hồn dơ bẩn kia của anh.
- A, lời này không sai? Thế linh hồn của bạn không dơ bẩn à? Bạn yêu cùng lúc năm sáu cô, như vậy có được không?
Lý Xuân Vũ miệng nói xằng nói bậy, rồi nhấn ga, chiếc BMW nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc, lưu lại một chuỗi ánh mắt cực kỳ hâm mộ.
Cũng không biết là hâm mộ chủ của chiếc BMW hay là hâm mộ Phạm Hồng Vũ.
Ước chừng ba mươi phút sau, chiếc BMW lái vào một đại viện nghiêm mật, vừa thấy chính là khu tập thể của một đơn vị lớn. Đây là khu tập thể của cán bộ xí nghiệp nhà máy trung ương. Bố của Lý Xuân Vũ Lý Thạch Viễn là Tổng giám đốc của nhà máy.
Lý Xuân Vũ trực tiếp lái xe đậu dưới lầu.
- Đúng vậy, đúng vậy. Lúc ấy chủ yếu còn lo lắng, sợ Thu Vũ nhìn thấy cảnh máu tanh thì sẽ lưu lại tâm lý oán hận.
- Trưởng phòng Phạm, anh thật sự là coi thường người khác mà. Tôi mà yếu đuối như vậy sao? Tôi đã là người trưởng thành rồi mà.
Lý Thu Vũ lập tức vô cùng khó chịu, rất không hài lòng nói.
Hùng Diễm Linh sắc mặt trầm xuống, hiển nhiên là vì biểu hiện không chút thục nữ của cô làm cho mất hứng.
Lý Thu Vũ liền thè lưỡi, quay đầu sang chỗ khác cười trộm.
Lý Thạch Viễn nói:
- Thu Vũ, con có biết rời nhà đi nguy hiểm như thế nào không? Xã hội bây giờ vàng thau lẫn lộn, loại người nào cũng có. Nhất là những vùng sâu vùng xa, trị an không tốt. Con sau này phải chú ý đặc biệt, không cần nhất thời kích động làm ra những động tác nguy hiểm.
- Ồ, con biết rồi. Ba, con lúc ấy cũng đã nói với ba, con sẽ không đi Ích Đông một mình. Trưởng phòng Phạm, nếu không đi theo giúp con thì cũng có Đới Tuấn mà?
Cô bé cười hì hì nói, nhìn như nhu thuận nhưng lại cực kỳ già mồm. Cô quên mất mình đã lừa dối Lý Thạch Viễn như thế nào, chỉ muốn Phạm Hồng Vũ cũng đi, người khác thì không.
Lý Thạch Viễn lắc đầu, đối với con gái thì không thể không cưng chiều:
- Tóm lại, nhất định phải chú ý, xã hội rất phức tạp, không đơn giản như những gì con tưởng tượng. Đương nhiên, làm tốt thì có thể giúp đỡ được người nghèo khó. Con lần này đến Ích Đông, căn cứ vào những gì con nói với ba thì thu hoạch vẫn không nhỏ đâu. Chính mắt thấy được những tình huống thật sự, đối với sự trưởng thành của con sau này rất có trợ giúp. Tuy nhiên, con bây giờ là sinh viên, nhiệm vụ duy nhất chỉ là học tập cho tốt. Chỉ có bản thân mình mạnh thì mới có năng lực giúp đỡ người khác, hiểu không?
- Con hiểu, ba cứ yên tâm đi, con nhất định sẽ học tập cho tốt.
Lý Thu Vũ mỉm cười nói.
Hiện tại, Phạm Hồng Vũ có ở bên cạnh, cô bé rất vui, biểu hiện cũng đặc biệt khiêm tốn, cẩn thận, dịu dàng.
Hùng Diễm Linh thản nhiên nói:
- Thu Vũ, ba của con luôn cưng chiều con, kỳ thật đối với con chẳng có chỗ tốt. Sau này làm việc gì cũng phải nghĩ cho kỹ, không thể tùy hứng. Con gái và con trai khác nhau đấy.
Lý Thu Vũ lại thè lưỡi, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.