Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 521 : Bí mật gặp gỡ

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


Bóng đêm càng lúc càng buông xuống.



Đại bộ phận gian phòng nhà khách Tề Hà đèn đuốc đều tắt hết, nhiều người khách đã nhanh chóng tiến nhập vào mộng đẹp.



Chỉ có một số gian phòng ngọn đèn vẫn sáng.



Bao gồm phòng của Phó chánh văn phòng Tỉnh ủy Tào Thành.



Tào Thành ăn mặc chỉnh tề như trước, rất im lặng ngồi ở sô pha đọc sách. Cuốn sách có tên "Lâm văn trung công công độc ", xuất bản hải ngoại, chữ phồn thể dựng thẳng. Tào Thành một hàng mà nhìn, vẻ mặt thật sự rất chăm chú.



Vinh Khải Cao tự mình chủ trì hội nghị kiểm điểm, đến hơn chín giờ mới tan cuộc. Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn, Đoàn Thần Hân và lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy đều tham gia. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tề Hà toàn thể thành viên bộ máy đương nhiên phải tham dự, duy chỉ có Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa là vắng họp. Quách Thanh Hoa thân thể thật sự không tốt, cao huyết áp vô cùng nghiêm trọng, sau khi phát bệnh, cho tới nay vẫn còn ở bệnh viện truyền dịch. Với tình trạng sức khỏe như vậy, thật sự là không thể tới tham gia hội nghị này.



Vinh Khải Cao cũng không chỉ bảo khiến ông ta nhất định phải tới họp.



Ở hội nghị này, Vinh Khải Cao tất nhiên là lôi đình giận phát. Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố hai vị chủ quản đảng chính khẳng định là đứng mũi chịu sào. Quách Thanh Hoa tuổi so Vinh Khải Cao chỉ nhỏ hơn ba tuổi, lại có vẻ bệnh hoạn. Ông ta nếu ở đây, Vinh Khải Cao lửa giận này phát tiết không được tận hứng rồi.



Bất kể như thế nào, chửi bới thậm tệ một vị đồng chí lão thành có bệnh, chuyện như vậy, Bí thư Tỉnh ủy không thể làm.



Quách Thanh Hoa chi bằng không đến.



Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện Vân Hồ, Chủ tịch nông trường Triều Dương, Bí thư Đảng ủy và cán bộ tương quan cũng nhất định phải tham dự hội nghị.



Ngoài ra, Phạm Hồng Vũ, Lưu Bân và thư ký lãnh đạo Tỉnh ủy cũng đều ở trong phòng hội nghị an vị. Loại hội nghị lâm thời triệu khai này không có quá nhiều quy củ.



Sau khi cuộc họp kết thúc, Tào Thành ở trong phòng của mình đọc sách.



Ước chừng mười điểm một phút, máy nhắn tin đeo bên hông vang lên, Tào Thành cầm lấy, vừa thấy liền chậm rãi buông quyển sách, đứng dậy sửa sang lại trang phục của mình một chút rồi cầm lấy chìa khóa phòng chậm rãi đi ra.



Một chiếc xe Santana đang lẳng lặng đậu dưới bóng cây của nhà khách, đen tuyền, không thấy rõ giấy phép. Lái xe Santana vẫn chưa xuống xe, mà là buông cửa kính xe, rất khẩn trương nhìn chăm chú vào đại sảnh nhà khách. Nhìn thấy Tào Thành không vội vàng không hấp tấp đi ra, mới nhẹ nhàng thở phào một cái.




Tào Thành không có thời gian mò mầm cùng "người không có phận sự".



Văn phòng Viện trưởng thật ra bố trí khá xa hoa, khu sô pha đãi khách nhìn qua thậm chí là da thật. Cho dù là da nhân tạo, đó cũng là tương đối cao. Bệnh viện không thiếu tiền, huống chi vừa mới xây dựng trụ sở làm việc mới.



- Chánh văn phòng Tào, mời ngồi mời ngồi!



Đàm Khải Hoa lễ nhượng Tào Thành ngồi xuống trước.



Tào Thành cười, ở một bên ngồi xuống. Trong tay cho dù nắm quyền lực lớn nhưng quy củ bên ngoài cũng không thể phá vỡ. Tào Thành không phải là Phạm Hồng Vũ, càng không phải là Trịnh Mỹ Đường. Ở những chi tiết này ngang ngược, Tào Thành cho rằng không có tất yếu. Ngoại trừ "kéo thù hận" cho mình, cũng không thể thành lập cái gọi là uy vọng.



Tào Thành kiên trì cho rằng, chân chính uy vọng, nhất định phải được thành lập ở thực lực.



Không có thực lực thì chỉ gọi là ra vẻ tinh tướng.



Phải gặp sét đánh đấy.



Đàm Khải Hoa ngồi đối diện ở một chiếc ghế sofa đơn



Lái xe gắt gao đi theo hai vị lãnh đạo vào cửa, rồi mang lên nước trà nóng hầm hập, trên bàn còn đặt "Thanh sơn Vương" và mấy loại hoa quả, chuẩn bị rất đầy đủ.



Đàm Khải Hoa liền cấp Tào Thành giải thích, vị này chính là Phó chánh văn phòng Thành ủy, cũng chính là thư ký của ông.



Đêm khuya Tào Thành đến gặp, hết thảy đều phải chú ý giữ bí mật, ngay cả tài xế của mình, Đàm Khải Hoa cũng không cho tham dự vào. Nhìn ra được, Tào Thành đối với sự cẩn thận của Đàm Khải Hoa tương đối hài lòng.



Đàm Khải Hoa lại nhẹ nhàng thở ra.



Tay già đời trong quan trường dù sao cũng không tầm thường.