Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 522 : Mâu thuẫn chủ yếu

Ngày đăng: 01:16 22/04/20


- Chánh văn phòng Tào, rất xin lỗi, đều tại tôi tính cảnh giác không cao, không để mắt đến vấn đề nông trường Triều Dương, khiến cho bị động như vậy, cấp lãnh đạo Tỉnh ủy thêm phiền toái. Thật sự rất xin lỗi, tôi hướng Tỉnh ủy và Bí thư Vinh khắc sâu kiểm điểm!



Thư ký lui ra ngoài, Đàm Khải Hoa lập tức nói, thái độ phi thường thành khẩn, lập tức đem Chánh văn phòng Tào trở thành Bí thư Vinh.



Từ xưa có khâm sai đại thần tuyên đọc thánh chỉ của thiên tử.



Thư ký Tào lúc này cũng có cùng loại thân phận, lẳng lặng nghe Đàm Khải Hoa kiểm điểm, vẻ mặt nghiêm túc. Cái quy củ này, cũng là nhất định phải nói. Nếu Đàm Khải Hoa mở miệng kiểm điểm, Tào Thành liền là mỉm cười an ủi ông ta, thân cận thì thân cận, lại không khỏi thất thoát oai nghiêm. Tào Thành thân là đệ nhất thư ký Tỉnh ủy, chỉ cần là cán bộ Vinh Khải Cao một tay cất nhắc lên, gần 90% trở lên đều tìm cách làm tốt quan hệ với y. Trong mắt những cán bộ đó, Chánh văn phòng Tào là cùng một "gương mặt" trên trán dán một chữ "quang vinh". Nhưng ở trong mắt Tào Thành, các cán bộ lại không giống nhau.



Đối với mọi người có thể vô cùng thân cận, đối với mọi người có thể khen ngợi, đối với mọi người phải duy trì nghiêm túc, đối với mọi người nhất định phải kính trọng nhưng giữ khoảng cách, Tào Thành tâm lý rất nắm chắc.



Nếu y đối đãi với các cán bộ đều giống nhau thì uy vọng của y sẽ bị phá hủy. Chánh văn phòng Tào ở trong suy nghĩ của mọi người liền biến thành một người vô nguyên tắc ba phải.



Đây cũng không phải tác phong nên có khi trở thành đại lãnh đạo.



Đợi cho Đàm Khải Hoa làm thêm vài phút đồng hồ kiểm điểm, Tào Thành khẽ mỉm cười, khoát tay nói:



- Bí thư Đàm, sự việc đột phát, cũng có chút không lường được. Nói sau, nông trường Triều Dương và huyện Vân Hồ mâu thuẫn cũng không phải ngày một ngày hai. Nguyên nhân gây ra việc này cũng không ở trên người của ngài. Bí thư Đàm, vẫn là nên nói một chút biện pháp xử lý tiếp theo.



Đây mới là trọng điểm.



Đàm Khải Hoa vội nói:



- Chuyện này, huyện Vân Hồ và nông trường Triều Dương đều có trách nhiệm. Tôi cho rằng, đối với Lục Cửu và Hoàng Tử Hiên đều phải tiến hành nghiêm túc xử lý, kỷ luật Đảng hành chính xử phạt, bọn họ chạy không thoát đâu.



Lục Cửu là Bí thư huyện ủy Vân Hồ, Hoàng Tử Hiên là Chủ tịch nông trường Triều Dương. Bí thư đảng ủy nông trường Triều Dương năm nay tuổi cũng lớn rồi, sức khỏe không tốt, lập tức sẽ lui về tuyến hai. Chuyện của nông trường hai năm qua vẫn luôn là Hoàng Tử Hiên chủ trì. Khi lão Bí thư vừa lui, Hoàng Tử Hiên sẽ là ứng cử viên sáng giá cho chức Bí thư này.



Nông trường Triều Dương và huyện Vân Hồ mâu thuẫn là từ xưa đến nay, cãi nhau ầm ĩ chưa bao giờ ngừng lại Dĩ vãng xảy ra chút chuyện, đều là đem lãnh đạo song phương ra phê bình, bình thường sẽ không có kỷ luật Đảng hành chính xử phạt. Thật sự là thấy nhưng không thể trách. Nếu mỗi một sự việc, Bí thư huyện ủy Vân Hồ và Chủ tịch nông trường Triều Dương liền bày ra một cái xử phạt, chỉ sợ túi hồ sơ của bọn họ đều nhét không được nhiều quyết định xử phạt như vậy.



Lúc này náo quá rồi, Vinh Khải Cao đã tức giận, không bày ra cái xử phạt nào, sợ là không thể nào nói nổi.
Đàm Khải Hoa hai mắt tỏa sáng, liên tục không ngừng nói, trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ khâm phục.



Tào Thành tương đương nói cho ông ta biết, ông có thể bảo vệ Lục Cửu, chỉ cần trang bị một Chủ tịch huyện năng lực đủ mạnh là được. Thay đổi toàn bộ tình trạng kinh tế thị xã Ngạn Hoa không chỉ riêng gì Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ. Họ thậm chí ngay cả Chủ tịch thành phố cũng không phải, chỉ có điều là Phó Chủ tịch thường trực thị xã và Bí thư Đảng ủy thị trấn Phong Lâm.



- Bí thư Đàm, không biết ngài có lưu ý không, hôm nay ở tòa nhà Thành ủy bên trong quần chúng vây xem, trộn lẫn không ít du khách ngoại quốc.



- Du khách ngoại quốc? Ừ, quả thật có nhìn thấy qua...



Đàm Khải Hoa ngay từ đầu chưa hồi phục lại tinh thần, không biết Tào Thành ý tứ như thế nào nhưng rất nhanh, ông ta liền kịp phản ứng, lập tức mở to hai mắt nhìn, trên mặt lộ ra thần sắc bối rối.



- Chánh văn phòng Tào, cậu nói là...



Một câu nói còn chưa dứt lời, Tào Thành liền giơ tay, thản nhiên nói:



- Tôi cũng chỉ là đoán, không nhất định sẽ thật sự phát sinh. Tuy nhiên, cuối cùng cũng phải làm chút thi thố chuẩn bị mới được.



- Vâng, nhất định nhất định, tôi ngày mai lập tức liền an bài bố trí ngay.



Đàm Khải Hoa lau mồ hôi lạnh.



- Bí thư Đàm, thời gian không còn sớm, tôi thấy hôm nay nói chuyện tạm thời đến đây thôi. Chủ tịch thành phố Quách cũng ở bệnh viện Nhân dân? Tôi muốn qua thăm ông ta một chút.



Nếu chỉ bị thương ngoài da như Đàm Khải Hoa, Tào thành còn tự mình chạy đến bệnh viện thăm, vậy càng thêm không có cớ gì không đến thăm Quách Thanh Hoa một chút. Những thứ khác không nói, Quách Thanh Hoa thậm chí so với Vưu Lợi Dân Viên Lưu Ngạn đều muốn lớn tuổi hơn. Đối với người có kinh nghiệm lý lịch lão như vậy, sức khỏe không tốt thì càng phải quan tâm nhiều hơn.



Lập tức, Đàm Khải Hoa tự mình dẫn đường, cùng Tào Thành đến phòng bệnh thăm Quách Thanh Hoa. Tào Thành đại diện cho Vinh Khải Cao, đối với căn bệnh của Quách Thanh Hoa biểu thị sự quan tâm và an ủi.



Mặt mũi nhất định phải làm đủ.