Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 534 : Chủ tịch, Chủ tịch huyện Phạm?
Ngày đăng: 01:16 22/04/20
Chương 541: Chủ tịch, Chủ tịch huyện Phạm?
-Đồng chí này, mời đi đi, đừng ở lại chỗ này nữa.
Điều bất ngờ chính là Đỗ Song Ngư đột nhiên nói với Phạm Hồng Vũ, sắc mặt có chút cấp bách.
-Đúng vậy đấy, cậu đi nhanh đi, tên Cát Nhị Tráng này là bá chủ của thị trấn Thập Nguyên này, nếu cậu không đi thì sẽ gặp phiền toái đấy.
Chi Tâm cũng nói theo, giọng điệu vô cùng khẩn thiết.
Phạm Hồng Vũ giận dữ ra tay, Cát Nhị Tráng sống chết không biết, thật là sảng khoái, e rằng tiếp theo sẽ gặp phải phiền toái lớn. Vừa rồi nghe nói, anh trai Cát Nhị Tráng còn là công an đấy. Cho dù không có quan hệ như vậy, nhưng dù sao nơi này cũng là hang ổ của Cát Nhị Tráng, khi y gọi quân đến, Phạm Hồng Vũ dù có hùng mạnh đến đâu thì vẫn không thể lại được.
Phạm Hồng Vũ cười cười nói: -Vậy tại sao mấy người không đi?
Đỗ Song Ngư lo lắng nói: -Cậu không đi, chúng tôi đi như thế nào?
Đây là điều đương nhiên – việc này là vì chúng tôi gây nên, một người qua đường vô danh như anh đều ra tay bênh vực kẻ yếu, nếu chúng tôi bỏ lại anh thì đâu còn đạo lý gì nữa.
Phạm Hồng Vũ trong lòng tăng hảo cảm đối với Đỗ Song Ngư lên rất nhiều.
Người như vậy bây giờ rất ít. Đây mới là người có đạo đức, lương tri, đối diện với nguy nan trước mặt cũng không do dự mà lựa chọn lương tri.
Càng khó tin chính là, vợ chồng đồng tâm.
-Không có việc gì đâu, không cần phải đi, đồng công an sẽ xử lý công bằng.
-Haiz, bọn họ sẽ không công bằng đâu. Nếu họ xử lý công bằng thì việc gì tôi phải chạy lên Hồng Châu? Bọn họ là công an Vân Hồ, chắc chắn sẽ giúp người Vân Hồ thôi.
Đỗ Song Ngư hơi tức giận.
Đây chính là kinh nghiệm nhiều năm của anh, không thể sai được.
Phạm Hồng Vũ hai hàng lông mày hơi dựng lên, nói: -Từ nay về sau sẽ không có chuyện đó nữa đâu.
Giọng điệu thản nhiên, nói lời trắc nịch.
-Ái chà, cái này cậu có thể định đoạt được sao? Chắc cậu vẫn đang là sinh viên nhỉ? Không biết được ngoài xã hội hiểm ác thế nào…
Đỗ Song Ngư gấp đến độ dậm chân, vừa rồi đối mặt với Cát Nhị Tráng thật ra lại điềm tĩnh, rất có phong độ của một đại tướng. Có lẽ là đối tượng bất đồng, vô tình, coi Phạm Hồng Vũ là người thân cận, nên lo lắng cho sự an toàn của hắn.
Phạm Hồng Vũ lại sờ cằm.
Đã là Chủ tịch huyện, lại còn bị gọi là sinh viên, cảm giác này rất thích thú. Theo lý thuyết, Phạm Hồng Vũ không phải con gái, không quá để ý tuổi tác của mình, nhưng khi được khen trẻ hơn tuổi, ai cũng có cảm giác như vậy. -Đi mau đi mau…
Đỗ Song Ngư lại thúc giục.
-Đi? Đi đâu bây giờ? Hừ hừ Một giọng nói ngạo khí vô cùng vang lên. -Đồn trưởng Cát…
-Tại sao muốn bắt tôi?
-Vì sao à? Mày còn hỏi tao vì sao à? Mẹ mày chứ! Bắt lại.
Đồn trưởng Cát lại rống to.
Hai cảnh cát phía sau lập tức rút còng số 8 ra. -Chờ một chút.
Phạm Hồng Vũ mở miệng nói.
Đồn trưởng Cát lại trừng mắt nhìn.
Phạm Hồng Vũ trầm giọng hỏi: -Đồn trưởng Cát, anh nói là cấp trên đang muốn bắt anh ấy, vì sao vậy? Là ai hạ lệnh như vậy?
Đồn trưởng Cát ngẩn người, lập tức khinh miệt đáp: -Mày hỏi tao? Mày dựa vào cái gì mà dám hỏi tao? Mẹ mày chứ…
-Đồn trưởng Cát.
Phạm Hồng Vũ gào to một tiếng, hai hàng lông mày dựng lên.
-Chú ý thân phận của anh một chút, mở miệng ra là nói tục. Anh là công an chứ không phải lưu manh. Đồng chí Lý Văn Hàn chỉ huy kiểu gì không biết? Toàn làm bữa bãi…
Người tên là Lý Văn Hàn chính là Trưởng công an huyện Vân Hồ. Phạm Hồng Vũ mặc dù chưa chính thức nhậm chức, nhưng ở các bộ phận đã được chuyển văn bản đến rồi.
Đồn trưởng Cát không khỏi ngơ ngác, lập tức khôi phục lại tinh thần, cười ha hả, sắc mặt hiện lên vẻ châm chọc.
Hai gã cảnh sát đi theo cũng cười theo.
Còn “đồng chí Lý Văn Hàn” nữa chứ? Cười chết mất thôi.
-Mày là ai mà dám to mổm như thế? Mày muốn làm tao sợ à? Mày là Bí thư huyện ủy hay Chủ tịch huyện? Mẹ kiếp, bắt nó lại.
-Khốn khiếp!
Phạm Hồng Vũ gầm lên một tiếng.
Tùy tay rút thẻ công tác ra, giơ lên trước mặt Cát Đại Tráng.
Vì hắn còn chưa đến huyện nhậm chức, cho nên chỉ có thẻ công tác của văn phòng UBND tỉnh, nhưng chỉ cái này thôi cũng đủ rồi.
-Cái gì thế này? Trưởng phòng thư ký 1 Văn phòng UBND tỉnh? Ha ha, mày còn dám giả mạo cán bộ tỉnh nữa à?
Cát Đại Tráng cười ha hả, giống như gặp chuyện nực cười lắm vậy, bỗng nhiên lúc đó, tiếng cười đột nhiên dừng lại, miệng há hốc, vẻ mặt không dám tin.
-Phạm Hồng Vũ, Phạm…Phạm Hồng Vũ, Chủ tịch huyện Phạm?