Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 621 : Mâm tiệc trộn lẫn hạt cát

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Buổi chiều đi làm chưa được bao lâu, Lục Cửu liền gọi điện thoại cho Phạm Hồng Vũ.



- Chủ tịch huyện, hiện tại có rảnh không?



Lục Cửu vẫn giọng điệu nhẹ nhàng như trước.



- Bí thư có chỉ thị gì không?



- Haha, Chủ tịch huyện nếu có thời gian, thì qua chỗ tôi ngồi một chút.



- Được, tôi lập tức qua ngay.



Phạm Hồng Vũ đứng dậy, đi tới văn phòng Huyện ủy.



Lục Cửu đã sớm ngồi ở ghế sofa chờ hắn. Thấy Phạm Hồng Vũ vào cửa, liền mỉm cười gật đầu tiếp đón:



- Chủ tịch huyện, lại đây ngồi đi.



- Cảm ơn Bí thư!



Phạm Hồng Vũ đi qua, ngồi xuống một bên ghế sofa.



Lục Cửu tùy tay đưa cho hắn một điếu thuốc nói:



- Chủ tịch huyện, nghe nói có đoàn chuyên gia hongkong sẽ từ tỉnh đến?



Chuyện này, Lục Cửu trước kia cũng có nghe Trần Hà nhắc tới, nhưng không quan tâm. Không phải là hai ba tên Hongkong đến Vân Hồ chuyển động một vòng sao? Cũng không đáng để nhớ kỹ. Đương nhiên, nếu như mang theo ý đồ đầu tư đến thì tất nhiên phải long trọng tiếp đãi. Mặc kệ cuối cùng có lấy được đầu tư về hay không, nhưng việc tiếp đãi vẫn không được chậm trễ. Đây là một vấn đề về thái độ.



Hiện tại, hết thảy những địa khu có thể phát triển được thì đều đem hết toàn lực thu hút đầu tư. Vân Hồ cũng phải có một thái độ mới được.


Cậu coi Lục Cửu tôi dễ bắt nạt à?



Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói:



- Bí thư, khả năng là tôi vừa rồi không có giải thích rõ ràng. Những cán bộ cùng đi với đoàn khảo sát, kỳ thật nhiệm vụ chủ yếu không phải cùng đi mà là học tập. Bí thư, chuyên gia tới từ Hongkong, trong đó có một số người là giáo sư tại trường đại học Hongkong. Chúng ta không ngại suy nghĩ lại một chút, nếu chúng ta đem ba bốn chục cán bộ đến đại học Hongkong tham gia huấn luyện hai tháng thì sẽ chi tiêu bao nhiêu? Ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn, hoặc hơn triệu. Cho nên tôi cho rằng cơ hội này là khó có được. Nếu không suy xét đến ảnh hưởng công tác bình thường thì tôi càng muốn đem nhiều cán bộ đưa đi nữa. Bí thư, tôi nhận thấy, phát triển kinh tế, quan trọng nhất không phải là nhân tố khách quan hay điều kiện tự nhiên, mà là sự thay đổi quan niệm tư tưởng của cán bộ, làm quen với quản lý hiện đại hóa xí nghiệp.



Lục Cửu thở dài nói:



- Chủ tịch huyện không hổ danh là từ cơ quan lớn xuống, quan niệm tư tưởng không giống với chúng tôi. Xem ra tôi ở cơ sở quá lâu, một lòng một dạ chỉ muốn công việc được triển khai bình thường, lo lắng điều động cán bộ quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến công tác khác.



Lục Cửu cũng không phải là người dễ dàng bị thuyết phục.



- Bí thư, tôi nhận thấy vì cái này mà lo lắng là không cần thiết. Những cán bộ cùng đi với chuyên gia khảo sát nghiên cứu trong huyện Vân Hồ, cũng chẳng phải đi ra bên ngoài. Nếu có công việc quan trọng, bọn họ vẫn có thể chiếu cố được.



Phạm Hồng Vũ một bước cũng không nhường.



Có lẽ Lục Cửu đã hoàn toàn hiểu lầm hắn làm vậy là tranh quyền, nhưng Phạm Hồng Vũ cũng không để ý tới. Sự tình liên quan đến nguyên tắc, Phạm Hồng Vũ cũng không dễ dàng thỏa hiệp. Giống như lời hắn nói, đây là một cơ hội cực kỳ khó có được.



Thay đổi tư tưởng quan niệm của cán bộ, quả thật là mấu chốt để phát triển kinh tế một phương.



- Chủ tịch huyện, văn kiện đã phát xuống?



Lục Cửu đột nhiên hỏi.



- Vâng, vừa mới phát xuống.



Lục Cửu gật đầu, thân mình hơi dựa ra sau, hút một hơi thuốc.



Nếu văn kiện đã được phát xuống dưới, Lục Cửu cũng không tiện nói cái gì nữa rồi. Phạm Hồng Vũ nhất định muốn gây phiền toái, vậy thì cứ cho hắn đi. Tổng cũng muốn nhìn xem, hắn còn muốn gây sức ép như thế nào.