Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 622 : Lựa chọn

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Vào đêm, tòa nhà Huyện ủy Vân Hồ náo nhiệt vô cùng.



Tòa nhà Huyện ủy có một khoảng sân rất rộng. Cây cối, hoa cỏ rất nhiều, hoàn cảnh và không khí rất tốt. Thời tiết nóng, sau khi ăn cơm xong, rất nhiều cán bộ cơ quan và người nhà đều dẫn con ra ngoài chơi đùa. Không ít đứa trẻ đuổi nhau trên bãi cỏ, hihi haha. Tiếng cười trẻ thơ thỉnh thoảng vang lên không ngớt.



Hoàng Vĩ Kiệt và Tạ Tuệ Linh cũng ra khỏi nhà.



Bọn họ cũng ở trong tòa nhà Huyện ủy này.



Lẽ ra, Hoàng Vĩ Kiệt lúc trước công tác tại phòng Tư pháp, Tạ Tuệ Linh ở phòng Tài chính, mỗi đơn vị đều có phân phối nhà ở. Là vợ của Tạ Hậu Minh kiên trì nuốn họ ở đây. Tạ Tuệ Linh là đứa con gái duy nhất của hai người, từ nhỏ đã được cha mẹ nuông chiều. Vợ của Tạ Hậu Minh không vui khi thấy con gái và con rể đều ở bên ngoài, ngay cả người sai vặt cũng đều không có.



Hoàng Vĩ Kiệt chiều nay từ khu Hòa Bình trở về.



Hai người bình thản bước về phía lầu số một Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Tạ Hậu Minh đang ở đây. Hoàng Vĩ Kiệt vừa mới trở về, tổng cũng nên đi thăm cha mẹ vợ một chút.



Nói thật, Hoàng Vĩ Kiệt bây giờ rất hài lòng, đối với cha vợ Tạ Hậu Minh cõi lòng đầy cảm kích. Y chỉ là một người đến từ nông thôn, hiện giờ chẳng những được làm Chủ tịch quận, mà còn cưới được một người vợ như hoa như ngọc, sinh được một đứa con mập mạp trắng trẻo, được toàn gia coi trọng. Đây hết thảy đều là Tạ Hậu Minh đã mang lại cho y. Không có Tạ Hậu Minh tri ngộ, chỉ dựa vào cố gắng của mình thì làm sao mà đạt được điều này.



Tạ Tuệ Linh cũng rất hài lòng.



Ngay từ đầu, cô đối với Hoàng Vĩ Kiệt có chút kháng cự, không tưởng tượng được mình lại có thể lấy một anh chàng nông dân làm chồng. Tạ Hậu Minh kiên trì muốn Hoàng Vĩ Kiệt làm con rể, Tạ Tuệ Linh rất không vui. Chỉ có điều không qua được sự quyết tâm của ông cụ, đồng thời cũng muốn tìm hiểu thử một chút nên mới giao tiếp với Hoàng Vĩ Kiệt vài lần.



Ai ngờ, lại dễ dàng bị Hoàng Vĩ Kiệt nắm được.



Không uổng công Tạ Hậu Minh khen Hoàng Vĩ Kiệt không dứt miệng như vậy. Quả nhiên, y là một con người rất tốt, rất chú ý đến sinh hoạt, không giống như những cán bộ nông thông khác. Đồng thời đối với cô cũng rất quan tâm.



Hiện giờ, Hoàng Vĩ Kiệt đã trở thành Chủ tịch quận, ở thị trấn Vân Hồ nho nhỏ này cũng được coi là công thành danh toại.



Ông cụ thực không nhìn lầm người.



Rất nhanh, hai vợ chồng đã đến căn phòng trên lầu ba.



Vợ của Tạ Hậu Minh ra mở cửa, vừa thấy con gái con rể thì thật cao hứng, liên tiếp nói:



- Vĩ Kiệt về rồi à? Hôm nay không phải thứ sáu mà…



Nói như vậy, Hoàng Vĩ Kiệt chiều thứ sáu nào cũng chạy về nhà đoàn tụ với vợ con. Thứ hai lại chạy về quận làm việc. Nếu không có họp ở huyện thì bình thường đều ở lại quận.



Hoàng Vĩ Kiệt thái độ làm việc rất nghiêm túc.




Tạ Tuệ Linh vội vàng nói:



- Ba, là như vầy, trong văn kiện quy định, cán bộ cùng đi với đoàn khảo sát phải có chức vụ nhất định, tuổi dưới bốn mươi, bằng cấp chính quy. Con lại vừa vặn phù hợp với điều kiện này.



Vừa nói vừa có chút bất an quan sát nét mặt của Tạ Hậu Minh.



Tạ Hậu Minh lại hừ lạnh một tiếng nói:



- Phòng Tài chính thiếu gì cán bộ phù hợp với điều kiện này.



Tạ Tuệ Linh liền ấp úng, không thể giải thích.



Mắt thấy vợ hoảng sợ, Hoàng Vĩ Kiệt cười đáp:



- Ba, là con bảo Tuệ Linh báo danh đấy, con cũng đã báo danh rồi. Hôm nay chính là đến huyện để báo đấy. Ngày mai sẽ gặp mặt đoàn chuyên gia Hongkong.



- Con có ý gì vậy?



Tạ Hậu Minh liếc mắt nhìn y, lạnh lùng nói.



Rất rõ ràng, ông cụ đang mất hứng. Từ lúc Hoàng Vĩ Kiệt trở thành con rể ông, ông rất ít khi dùng giọng điệu như vậy mà nói chuyện với Hoàng Vĩ Kiệt.



Hoàng Vĩ Kiệt cũng không chút quan tâm ông cụ tức giận, chỉ nhỏ nhẹ giải thích:



- Ba, con đã cẩn thận nghiên cứu qua rồi. Phạm Hồng Vũ vì sao lại có thể nhanh chóng thăng chức như vậy. Anh ta làm thư ký cho Chủ tịch tỉnh, đó chính là mấu chốt, nhưng Chủ tịch tỉnh Vưu vì sao lại nhìn trúng anh ta? Hơn một năm trước, Phạm Hồng Vũ vẫn chỉ là một Bí thư Đảng ủy thị trấn, con cho rằng, mấu chốt của vấn đề chính là nằm ở hình thức Phong Lâm. Kinh tế của thị trấn Phong Lâm phát triển, Chủ tịch tỉnh Vưu liền nhìn thấy anh ta.



Tạ Hậu Minh lại cau mày, hút thuốc, không lên tiếng, nhưng thần sắc có chút dịu đi.



Đối với lời nói của Hoàng Vĩ Kiệt, ông luôn luôn nghe lọt.



- Ba, Bí thư Lục sẽ không chào đón chúng ta.



Hoàng Vĩ Kiệt không vội vàng, không hấp tấp, lại tăng thêm một câu như vậy.



Tạ Hậu Minh vẫn không lên tiếng, không ngừng hút thuốc, hai hàng lông mày cũng vô tình giãn ra rất nhiều.