Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 654 : Vỡ đê

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Chưa đến 6h tối, sắc trời đã tối hẳn.



Ở con đê thôn Kiều Đầu sáng lên một chiếc đèn măng sông. Đây là một cây đèn được đốt bằng dầu, chói mắt dị thường. Trong trời mưa tầm tã, chỉ cần che một chút thì không ảnh hưởng đến sử dụng. Một chiếc đèn măng sông có thể chiếu sáng trong phạm vi mười thước.



Chu Tử Kỳ vẫn chưa đến đê, vẫn còn giúp cho thôn dân sơ tán. Phó bí thư Khang và Bành Na thì đứng bên cạnh Phạm Hồng Vũ. Phóng viên Nhan thì ra sức chạy chung quanh, chụp lại cảnh tượng của các đội viên công tác.



Hơn 7h, vốn mặt hồ đang đục ngầu nước bỗng nhiên trở nên an tĩnh. Từng con sóng ngừng lại. Phạm Hồng Vũ nhìn thấy, nước vốn đang xoáy dưới mặt hồ, lúc này chậm rãi lui ra đằng sau.



Bành Na cũng cảm thấy kỳ quái, liền hỏi:



- Sao lại thế này?



Phạm Hồng Vũ vẻ mặt nghiêm túc:



- Lũ chuẩn bị tới. Na Na, em trở về thị trấn đi, nơi này có thể sẽ gặp nguy hiểm đấy.



Chủ tịch huyện Phạm đã trải qua hai cơn lũ, xem như cũng có kinh nghiệm nhất định.



Bành Na cắn môi nói:



- Em không đi đâu, em ở lại đây với anh.



Phạm Hồng Vũ quay đầu nhìn cô, ánh mắt của Bành Na rất kiên quyết. Bên cạnh cũng không có ai khác nên Bành Na chút cũng không che giấu tình yêu của mình.



Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, giơ tay vỗ vỗ đầu của cô, không nói điều gì.



Bành Na lại đi bên cạnh hắn.



Sau một lát, một tiếng sấm rền gầm rú từ xa truyền đến. Lập tức mặt hồ đen tuyền xuất hiện một màu xám xịt.



Tiếng gầm rú càng ngày càng rõ.



Một tiếng kinh thiên động địa.



Những đội viên cứu hộ đang nắm chặt khung sắt thép không kìm nổi dừng lại tay, đứng dậy, đồng loạt nhìn mặt hồ vô cùng mênh mông.



Trong giây lát, màu xám càng thêm đậm đặc.



Một con sóng cao như ngọn núi, giống như đoàn tàu mãnh liệt lao đầu về phía trước.



Bành Na cái miệng khẽ kêu lên, không kìm nổi nắm tay Phạm Hồng Vũ thật chặt.



Rầm!



Một con sóng hung hăng đập vào con đê, bọt nước vung vẩy.



Bành Na thét lên một tiếng kinh hãi, đầu chui vào lòng Phạm Hồng Vũ. Bọt nước văng đầy đầu và cổ. Chưa kịp lấy lại tinh thần thì con sóng thứ hai đã ập đến.



Ầm!



Toàn bộ con đê đều mơ hồ run rẩy.




Phạm Hồng Vũ cũng không chút do dự phủ định, cưỡng chế ra lệnh cho bọn họ lập tức rời đi.



Bành Na theo sát bên cạnh hắn, vẫn không nhúc nhích.



Phạm Hồng Vũ cũng không tái thúc giục cô.



Bành Na tình ý đối với hắn, hắn như thế nào mà không cảm giác được. Thời khắc này, có nói điều gì với cô cũng vô dụng. Khi lâm vào tình yêu thì nói đạo lý với một cô gái là không có tác dụng.



Đối với Phạm Hồng Vũ mà nói, đó là một thế giới hoàn toàn không hiểu nổi.



Vậy thì cùng nhau tiến thoái thôi.



Các đội viên cứu hộ đều lui lại. Phạm Hồng Vũ nhìn họ rời đi, thì âm thầm thở phào một cái. Vừa lúc đó, chỉ cảm thấy dưới chân run lên, Phạm Hồng Vũ lập tức cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mặt đường nứt ra một khe hở, dần dần lan xa. Phạm Hồng Vũ mặc dù không có kinh nghiệm công tác tại hồ khu nhưng cũng ý thức được đây là điềm báo vỡ đê.



- Na Na, chạy đi.



Phạm Hồng Vũ không do dự nữa, kéo cánh tay Bành Na, chạy nhanh đi.



Phía sau truyền đến tiếng rạn nứt.



- Chủ tịch huyện Phạm, chạy mau.



Các đội viên cứu hộ đã rời xa, khi nghe được thanh âm như thế cũng xoay người lại, lập tức nhìn thấy cảnh tượng khiến tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.



Cả đoạn đê lớn bỗng nhiên giống như vỏ trứng gà, vỡ vụn ra. Nước từ bên ngoài xông ra, cuồn cuộn tuôn qua những lỗ hổng, mãnh liệt lao xuống.



Thanh âm ầm ầm vang lên phía sau mọi người.



Phạm Hồng Vũ cũng không quay đầu lại, kéo tay Bành Na chạy thật nhanh.



- Ui da!



Bành Na bỗng nhiên thét lên kinh hãi. Phạm Hồng Vũ chỉ cảm thấy cánh tay mình căng ra, lập tức cả người đều bị quăng sang một bên.



Trong lúc quan trọng, Bành Na bị trượt chân.



Hai người đồng thời té ngã trên mặt đất.



Nước lũ cuồn cuộn vọt tới phía trước, nhanh chóng cuốn lấy hai người bọn họ.



Phạm Hồng Vũ trong lúc cấp bách khẽ vươn tay, cầm lấy một khúc gỗ.



Lại một cơn sóng đánh tới, bàn tay Bành Na lại bị trượt ra. Bành Na thét lên một tiếng kinh hãi.



- Na Na…



Phạm Hồng Vũ chỉ cảm thấy trái tim nhói lên, đầu óc trồng rỗng, không hề nghĩ ngợi dưới chân đạp một cái, ra sức hướng về Bành Na.



Nước lũ trong phút chốc trùm lấy hai người.