Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 653 : Niềm tin dao động

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Hạ Vân nhìn Lục Cửu.



Cô là từ cơ quan trung ương hàng không xuống, kinh nghiệm chống lũ cũng không có, tất nhiên là hy vọng Lục Cửu đối với hai ý kiến này của Phạm Hồng Vũ mà phát biểu cái nhìn một chút.



Dưới sự lãnh đạo cơ sở, có đôi khi nảy sinh tác dụng ủng hộ sĩ khí, không cần thiết bất cứ chuyện gì cũng tỏ ra mình là người cao minh.



Lục Cửu gật đầu nói:



- Hai ý kiến này của Chủ tịch huyện Phạm rất thích hợp. Tôi thấy nên chiếu theo an bài của Chủ tịch huyện Phạm mà làm.



Đây cũng không phải là phù hợp tình huống hay không, mà khi đối mặt với tình huống này, đổi lại là ai thì cũng an bài như vậy.



- Tuy nhiên, Chủ tịch huyện Phạm, tôi còn muốn đề nghị thêm. Đội viên cứu hộ cũng phải cần làm tốt công tác chuẩn bị lui lại. Nếu chẳng may thủ không được, không thể cứng rắn tiến lên mãi. Lúc quan trọng vẫn có thể lui. Tóm lại, sinh mạng của các đồng chí vẫn phải suy xét đầu tiên.



Dừng lại một chút, Lục Cửu còn nói thêm, thần sắc hết sức trịnh trọng.



Phạm Hồng Vũ cũng gật đầu, nói:



- Vâng, Bí thư Lục, tôi sẽ nhớ kỹ điều này.



Bất kể thế nào, Lục Cửu nói ra như vậy, làm cho quan cảm của Phạm Hồng Vũ đối với y cũng có sự thay đổi. Thập niên 90 là một sự chuyển đổi giai đoạn mạnh mẽ. Trước đó lúc nào cũng mạnh mẽ tuyên dương tinh thần “thứ nhất không sợ đắng, thứ hai không sợ chết”. Mỗi thành viên đều phải phục tùng tập thể. Nhưng phàm là cứu giúp tài sản nhà nước thì đều trả giá bằng sinh mạng. Sau khi cải cách mở ra, dần dần không còn đề xướng như thế nữa. Nhưng quan niệm “lấy nhập làm gốc” vẫn chưa từng bị mai một.



Đương nhiên, cho dù là ở hậu thế, cái gọi là “lấy nhập làm gốc” nhiều khi cũng chỉ dừng lại trên miệng, vẫn chưa chứng thực xuống dưới. Tuy nhiên, có thể đem khẩu hiện này mà đề xuất thì cũng là một sự tiến bộ rồi.



Lập tức dựa theo bố trí của Phạm Hồng Vũ, Chu Tử Kỳ tự mình đến thôn Kiều Đầu sơ tán người dân. Y là Bí thư Đảng ủy thị trấn, đối với tình huống vô cùng quen thuộc. Trong thôn dân cũng có được uy vọng nhất định. Do y hoàn thành nhiệm vụ này là khá thích hợp.



Nước có thể xông tới bất cứ lúc nào, mọi người còn có thể do dự gì được nữa. Mau khẩn trương vắt chân lên cổ mà chạy, bỏ lại đa số đồ đạc.




Phạm Hồng Vũ ở trong thôn tuần tra qua, nên đường sá vẫn rất quen thuộc.



Chưa đến nhà Bí thư chi bộ thôn thì đã nhìn thấy thôn dân tụm năm tụm ba đi sơ tán. Lưng mang bao lớn bao nhỏ dìu nhau mà đi. Một số thôn dân thì dùng xe kéo tay, bên trên đặt những vật dụng gia đình, rồi dùng vải bố để che lại.



Bành Na đúng lúc tiến lên, cùng với thôn dân chào hỏi.



Đại bộ phận thôn dân đều không nhận ra chàng thanh niên trước mắt là Chủ tịch huyện, cô gái trẻ là phóng viên báo tỉnh. Giờ phút này, tất cả mọi người tâm tư không đặt vào việc nói chuyện, thường chỉ trả lời qua loa rồi lách qua bên cạnh mà đi.



Như vậy đủ rồi. Bành Na ghi chép lời của thôn dân vào trong quyển sổ.



Những thứ này đều là tư liệu sống, đến lúc đó sẽ từ từ lấy hay bỏ.



Trong nhà Bí thư chi bộ thôn gặp được Chu Tử Kỳ đang cùng với với Bí thư chi bộ, Trưởng thôn thương lượng, nên làm công tác tư tưởng với những hộ không chịu đi như thế nào. Thấy Phạm Hồng Vũ và Bành Na bước vào thì lập tức tiến lên chào hỏi, rồi báo cáo:



- Chủ tịch huyện Phạm, đa số quần chúng trong thôn đều phục tùng an bài, bắt đầu dời đi. Nhưng còn một số người khá cố chấp, luyến tiếc dụng cụ gia định mà không chịu đi. Nói rằng sẽ không có việc gì, thôn Kiều Đầu chưa bao giờ vỡ đê.



Phạm Hồng Vũ khoát tay nói:



- Vậy thì không được. Bất kể là ai đều phải lập tức đi ngay. Nếu trong nhà không có trai tráng thì mọi người hãy an bài giúp họ chuyển nhà. Như vậy đi, Bí thư Chu, anh hãy gọi điện thoại đến thị trấn, bảo bọn họ phái một xe tải đến đây, hiệp trợ quần chúng chuyển nhà, càng nhanh càng tốt.



- Vâng, vâng!



Bí thư Chi bộ liền cao hứng nói:



- Chủ tịch huyện Phạm, nếu có ô tô giúp mang đồ đạc thì công việc này sẽ được làm tốt hơn rồi.