Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 684 : Nội tình
Ngày đăng: 01:18 22/04/20
- Thủ đô cũng không phải là nơi của cô. Cô có thủ đoạn gì thì cứ bày ra, xem ai sợ cô chứ?
Phạm Hồng Vũ chưa trả lời, Lý Thu Vũ lập tức lạnh lùng nhìn Hứa tổng, mắt trợn lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một chút sát khí.
Phạm Hồng Vũ khi chưa tới, Lý Thu Vũ cũng còn nhẫn nhịn. Hứa tổng công nhiên gọi cô là “nhóc”, cô cũng không thèm để ý, cũng chưa hề bày ra tư thế quyết tử chiến như vậy.
Hiện tại người phụ nữ này dám nói chuyện với Phạm Hồng Vũ như vậy, bày ra cái sĩ diện “dưới chân thiên tử” mà xem thường người khác. Cái gì có thể nhịn chứ cái này thì không.
Nếu muốn so sánh về hậu trường, Lý đại tiểu thư so với Đông Nhị cô nương chẳng lẽ còn sợ ai sao?
- Ơ, điên lên rồi à? Được, thủ đô này xem như là của các người. Các người cứ chờ đó, tôi không tin không thu thập được các người. Bạch chính ủy, đây chính là anh không nể mặt tôi, thế thì cũng đừng trách tôi không khách khí. Thất tỷ, Hổ Tử, chúng ta đi thôi, đến phân cục.
Hứa tổng cười lạnh một tiếng, căn bản không thèm giằng co trong này nữa. Thân hình cứ như rắn nước, uốn éo bỏ đi. Tiếng đôi giày va lộp cộp xuống đất.
Người phụ nữ lớn tuổi tên Thất tỷ và chàng thanh niên tên Hổ Tử vội vàng đi theo ở đằng sau.
- Hứa tổng, Hứa tổng, xin dừng bước.
Bạch chính ủy sắc mặt biến đổi, vội vàng đi theo, liên tiếp kêu lên. Xem ra vị Hứa tổng này thật đúng là có chút lai lịch. Bạch chính ủy sợ đắc tội với cô ta nên muốn cứu vãn một chút.
Hứa tổng dừng bước ngoài cửa, lạnh lùng nhìn Bạch chính ủy, khóe miệng hiện lên một tia châm biếm.
- Hứa tổng, chuyện này tôi đề nghị nên xử lý khiêm tốn. Những cô gái này không phải là nữ tiếp viên mà là sinh viên.
Bạch chính ủy bước đến bên cạnh Hứa tổng, hạ giọng nói.
- Sinh viên? Sinh viên thì làm sao? Khiến em trai của tôi bị thương thành bộ dạng như vậy, lại còn đốt xe BMW, anh ta là ai vậy? Ai thì cũng phải chịu trách nhiệm. Trước mặt luật pháp, mọi người đều bình đẳng, có phải như vậy không, Bạch chính ủy?
Hứa tổng đầu tiên là hiện lên một chút kinh ngạc, sau đó là cười lạnh.
- Hứa tổng, chẳng lẽ cô không biết bên trong có kỳ quái hay sao?
Bạch chính ủy sắc mặt biến ảo, cắn chặt răng, một lần nữa hạ giọng nói.
- Hứa Minh Thành chính là em trai của ả vừa rồi. Tuy nói là bạn học với tụi em, nhưng so với tụi em thì cao hơn. Trong nhà cậu ta không mở công ty, mà làm mậu dịch. Bố của cậu ta trước kia làm ở Các bộ và Ủy ban trung ương. Mấy năm trước từ chức chuyển qua làm kinh doanh, mở một công ty thương mại. Buôn bán lời không ít tiền. Chị của Hứa Minh Thành là Hứa Tuệ, là con dâu của Chu gia.
Lý Thu Vũ phồng cái miệng nhỏ nhắn lên, hầm hừ giới thiệu thân phận của “người bị hại”.
- Chờ một chút, con dâu của Chu gia? Người nào của Chu gia?
Phạm Hồng Vũ lập tức cắt đứt sự miêu tả của cô, vẻ mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.
- Còn người nào của Chu gia nữa?
Lý Thu Vũ bĩu môi hừ một tiếng.
Phạm Hồng Vũ đồng tử bỗng nhiên co rút lại, tinh quang chợt lóe.
Chu gia.
Đó là một nhà quyền quý có thể chân chính so sánh với Lý gia. Mấu chốt nhất, ông cụ Chu gia vẫn còn khỏe mạnh. Trước mặt thủ trưởng tối cao vẫn có số có má đấy.
- Nếu không phải chị của cậu ta là người của Chu gia thì cậu ta làm sao dám kiêu ngạo như vậy?
Lý Thu Vũ lại khinh thường nói.
Phạm Hồng Vũ thở phào một cái, hơi kinh ngạc hỏi:
- Vậy tại sao tụi em lại nhằm vào Hứa Minh Thành? Cậu ta có phải lớp trưởng tụi em đâu.
- Phì, cậu ta mà làm lớp trưởng à? Cậu ta chỉ là một đống cứt chó thối. Ngay từ đầu, chúng em còn tưởng rằng cậu ta là người tốt, bị vẻ bề ngoài của cậu ta mê hoặc. Ngay cả anh trai của em, Lý Xuân Vũ cũng bị cậu ta mê hoặc. Ai biết cậu ta lại là người lòng lang dạ sói như vậy, có ý đồ với những nữ sinh nghèo khó. Em đã sớm muốn thu thập cậu ta rồi.
Lý Thu Vũ lập tức phẫn uất, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi mà nói. Nếu Hứa Minh Thành ở trước mặt, Phạm Hồng Vũ tin rằng Lý Thu Vũ nhất định sẽ không do dự mà cho y một đấm.
Chỉ có điều, lời nói đằng đằng sát khí như vậy lại thốt ra từ miệng một cô gái đẹp như tiên, như thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy quá mức quỷ dị.