Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 685 : Chuyện trong đám nha nội, anh không hiểu đâu

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


- Chờ một chút!



Phạm Hồng Vũ bỗng nhiên giơ tay lên, sắc mặt trở nên vô cùng ác liệt.



Lý Thu Vũ hoảng sợ, lời vừa đến miệng lại nuốt trở vào, đôi môi cong lại nhìn Phạm Hồng Vũ.



- Thu Vũ, em nói Lý Minh Thành làm sao? Có chủ ý với nữ sinh nghèo khó à? Nói cụ thể một chút đi.



Lý Thu Vũ chần chừ, không có vội trả lời Phạm Hồng Vũ, mà xoay tròn con mắt vài vòng.



- Thu Vũ, nói thật đi, điểu này rất quan trọng.



Phạm Hồng Vũ vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.



- Anh đừng có nghiêm túc như vậy được không?



Lý Thu Vũ nói thầm một câu. Không biết tại sao Phạm Hồng Vũ lại trở nên nghiêm túc như vậy. Cô bé trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi. Có vẻ cảm giác này ở trên người bố cô Lý Thạch Viễn rất ít khi cảm nhận được. Chỉ có ở trên người bác cả Lý Thạch Thâm mới cảm nhận được thôi.



Phạm Hồng Vũ nhìn cô chằm chằm, không lên tiếng.



Lý Thu Vũ bĩu môi, lúc này mới hạ giọng nói:



- Tên Hứa Minh Thành này cũng là một trong những thành viên của đoàn nghĩa vụ tụi em, trợ giúp cho vay những sinh viên nghèo học tập. Cậu ta thậm chí còn đóng góp hai chục ngản vào quỹ hỗ trợ học tập. Tụi em ban đầu còn tưởng rằng cậu ta là người tốt. Ai biết cậu ta lại hư hỏng như vậy. Lợi dụng chuyện cho vay giúp đỡ học tập mà ức hiếp những nữ sinh viên đến từ những địa khu nghèo khó.



- Ức hiếp?



Phạm Hồng Vũ cau mày.



- Đúng!



Lý Thu Vũ gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp nổi lên chút thẹn thùng, rồi lại cắn môi, hiển nhiên có mấy lời không thể nói ra.



Phạm Hồng Vũ cũng không hỏi tiếp.



Là một cảnh sát kỳ cựu, hắn tất nhiên hiểu được lời của Lý Thu Vũ ức hiếp là như thế nào. Tình huống cụ thể thì hắn không tiện hỏi tiếp. Ở trong lòng của hắn, Lý Thu Vũ cũng vậy, mà Đông Nhan cũng thế, đều là những tiểu cô nương không rành thế sự. Chuyện như vậy, tất nhiên là không thể hỏi cặn kẽ.



- Nói một chút đi, tụi em như thế nào mà thu thập tên Hứa Minh Thành đó.



Trầm ngâm một lát, Phạm Hồng Vũ hỏi.



- Bọn em chỉ là dạy dỗ cậu ta một chút mà thôi.



- Được rồi, thế thì dạy dỗ như thế nào? Ở trong quán rượu rót rượu cho cậu ta, khiến cậu ta say mèm rồi rạch mặt, đốt xe?




Phương diện này khẳng định là còn có nguyên nhân khác.



“Nữ hán tử” chớp mắt, đứng dậy đến bên cạnh Phạm Hồng Vũ, bám bờ vai cảu cô, hạ giọng nói:



- Thu Vũ, bạn hãy thành thật khai đi. Anh ấy có phải là người đó của bạn không?



Xem ra, cô gái bất kể là yểu điệu thục nữ hay là nữ hán tử, chỉ cần là con gái thì vẫn có tính cách “bát quái”. Chẳng sợ anh đang ở đồn công an, thế cục không xong, nhưng cũng không ngăn được tính tò mò đang thiêu đốt.



- Nói bậy bạ gì đó…



Lý Thu Vũ không kịp chuẩn bị, mặt đỏ lên, hung hăng trừng mắt nhìn bạn mình, rồi quay đầu sang chỗ khác, cắn môi, nhẹ nhàng cười, đôi giày cao gót vô ý chà qua chà lại trên sàn nhà.



- Hihi, còn giả bộ nữa à? Nét mặt của bạn đã bán đứng bạn rồi.



Nữ hán tử cười hì hì, liếc mắt nhìn Phạm Hồng Vũ đang gọi điện thoại, hạ giọng nói:



- Rất đẹp trai!



Lý Thu Vũ bĩu môi, nụ cười trên mặt lại càng ngày càng đậm.



Thật không nghĩ tới hắn lại ở thủ đô.



Thật sự bất ngờ!



Cô bé ở bên cạnh nói nhỏ, Chủ tịch huyện Phạm tất nhiên là không để ý, vẫn gọi điện thoại cho Lý Xuân Vũ, rất nhanh đã được điện thoại gọi lại.



- Ai đấy?



- Là tôi!



- Phạm nhị, cậu ở thủ đô à?



Lý Xuân Vũ cảm thấy kỳ quái.



- Vâng, tôi ở thủ đô. Anh đừng hỏi tại sao, bây giờ lập tức chạy tới đồn công an đường Thành Bình khu Chiêu Nghĩa. Đúng rồi, chính là đồn công an đường Thành Bình. Có nghiêm trọng không à? Hiện tại rất khó nói, phải xem tình huống như thế nào mới ứng đối được. Tình huống là như vầy…



Phạm Hồng Vũ trong điện thoại nói sơ qua tình huống một chút.



- Anh hãy tới đây đi rồi nói sau.



- Cái gì, đã xảy ra chuyện như vậy à? Được, tôi lập tức đi ngay.