Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 688 : Lửa giận ngút trời

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Trong lúc Lý Xuân Vũ bước vào cửa, Lý Thu Vũ vốn đang nói chuyện với bạn liền ngậm miệng lại, quay đầu sang chỗ khác, không thèm đối diện với gã.



Tiểu ma nữ này tử nhỏ, luôn làm ngược lại với Lý Xuân Vũ, Lý Xuân Vũ bảo cô làm việc này thì cô nhất định sẽ làm trái lại. Cho dù biết phía trước là vực sâu vạn trượng thì cũng không thể thay đổi được cô.



Hiện giờ việc lớn như vậy, không thể không mời Lý Xuân Vũ ra mặt giải quyết, cô bé thật sự rất mất mặt rồi. -Đông Nhan, việc này em cũng có phần sao?



Lý Xuân Vũ căn bản không chú ý đén em gái mình, hai mắt chăm chú nhìn Đông Nhan, vẻ mặt không thể tin nối.



Đông Nhan lập tức đỏ mặt, khẽ nói: -Anh Xuân Vũ…



-Hồng Vũ, chuyện gì xảy ra vậy? Thế giới này sao rồi hả?



Lý Xuân Vũ nhìn thẳng Phạm Hồng Vũ, nói.



Gã căn bản không thể tin được, chuyện như vậy lại dính dáng đến Đông Nhan, mỗi lần Đông Nhan đến nhà chơi, luôn được Hùng Diễm Linh đãi ngộ cao nhất, vởi vì bà muốn con gái nhà mình học được chút thục nữ của Đông Nhan.



Phạm Hồng Vũ không vui, nói: -ồn ào cái gì? Bình tĩnh chút ddi.



Không nhìn thấy các cô phải tìm kẽ đất để chui xuống hay sao? Còn ồn ào nữa, đúng là không biết gì cả. Lường trước tất cả những chuyện này, sẽ trở thành “ác mộng” đối với Đông Nhan rồi.



-Lý Thu Vũ, chuyện gì vậy?



Lý Xuân Vũ lại hướng sang Lý Thu Vũ nổi bão.



-Em ngoảnh đầu lại, giải thích rõ ràng cho anh.



Lý Thu Vũ quay đầu lại, cười lạnh một tiếng, nói: -Anh để em giải thích rõ ràng? Em để cho anh giải thích rõ ràng thì có ấy. Anh tìn tình nguyện viên gì chứ? Hứa Minh Thành là tình nguyện viên mà anh giới thiệu cho bọn em đấy. Danh dự của bọn em, đều bị anh ta phá hỏng rồi.



Đông Nhan vội kéo tay áo Lý Thu Vũ, hạ giọng nói: -Thu Vũ, đừng ầm ĩ nữa.



-Đông Nhan, Diệp Tử, Tiểu Huyên, chúng ta đi.



Lý Thu Vũ hô rồi đứng dậy, hung hăng trừng mắt nhìn Lý Thu Vũ một cái, ngẩng đầu ưỡn ngực, lập tức đi ra, coi như không nhìn thấy đám người Chính ủy Bạch và Phạm Hồng Vũ. -Em đứng lại cho anh.
Đâu chỉ có một mình Chủ tịch huyện Phạm đói bụng chứ? Lý đại tiểu thư cũng đang đói muốn chết rồi đây.



Lý Xuân Vũ trực tiếp dẫn mọi người đến khách sạn Hữu Nghị ăn trưa, tự nhiên là một nơi xa hoa nhất. Lý nhị thiếu gia từ trước đến giờ không phải là kẻ keo kiệt.



Khách sạn Hữu Nghị vẫn như bình thường, khách quý chật nhà, nếu không hẹn trước thì chắc chắn sẽ không có phòng riêng.



Tuy nhiên điều này không làm khó được Lý Xuân Vũ, lập tức tìm được người phụ trách, và nhanh chóng được sắp xếp cho phòng riêng.



Diệp Tử là bạn cùng học với “nữ Hán tử”, tiểu Huyên là bạn học của Văn Tĩnh, hai người đều là người tiểu thành thị, mặc dù học đại học ở thủ đô, nhưng khách sạn xa hoa như khách sạn Hữu Nghị thì đây là lần đầu tiên đặt chân tới, các cô không khỏi nhìn đông nhìn tây, hết sức tò mò kinh ngạc.



Lý Xuân Vũ gọi một bàn thức ăn.



Trong khi chờ đợi, mấy người dùng trước chút đồ uống. Lý nhị thiếu gia nhìn qua rất tức giận, nhưng vẫn nhớ sở thích của Lý Thu Vũ, đó là nước ép trái cây. Khi nước ép trái cây bưng đến, Lý Xuân Vũ sa sầm mặt mày nói: -Lý Thu Vũ, chuyện này em phải tự mình giải thích với mẹ, anh mặc kệ đấy.



-Anh mặc kệ? Được thôi, chút nữa em sẽ đi bệnh viện, một dao giải quyết Hứa Minh Thành, xong hết mọi chuyện, đỡ phải nhớ đến việc này mà thấy buồn nôn.



Lý Thu Vũ cười lạnh một tiếng, đằng dằng sát khí nói.



Lý Xuân Vũ không có cách nào khác, kêu lên: -Được, anh sẽ tìm cho em con dao, em đi làm thịt hắn đi.



-Anh tưởng em không dám đấy à? Anh không biết tính em đâu nhỉ? Anh còn để cử hắn làm tình nguyện viên của bon em, để hắn ức hiếp những học sinh nữ khó khăn thử xem. Lý Xuân Vũ, chuyện này anh là người gây ra, khiến cho đội tình nguyện viên bọn em mất mặt. Em nói cho anh biết, nếu không làm thịt tên khốn khiếp này, bọn em đều không làm nữa. Phó Chủ nhiệm Lý anh hãy mời cao nhân khác đi.



Lý Thu Vũ nổi giận đùng đùng nói, khuôn mặt đỏ bừng.



-Dù là thế thì các em cũng không nên làm thế chứ? Ở quán rượu rót rượu cho người ta, việc này nếu truyền ra ngoài thì mặt mũi em để đâu? Những người không hiểu nội tình, còn tưởng giữa em và Hứa Minh Thành đã xảy ra chuyện gì đó. Em…em làm việc phải suy nghĩ chút chứ. Tức chết đi được.



-Hừ.



Lý Thu Vũ không phản bác, thở phì phì quay đầu sang chỗ khác, không để ý đến gã nữa.



----------oOo------.