Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 705 : Đồng chí Tiểu Phạm, cậu đây là có ý gì?
Ngày đăng: 01:18 22/04/20
Trong tòa nhà số 1 Tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao đang trong phòng làm việc. Phó chánh văn phòng Tỉnh ủy Tào Thành đang ở bên ngoài dọn dẹp đống tư liệu thật lớn trên bàn.
Những tài liệu này bao gồm các loại văn kiện từ cơ quan trung ương và lãnh đạo quốc gia; các văn kiện từ các địa phương trong tỉnh chuyển đến cho Bí thư Tỉnh ủy phê duyệt; những tờ báo có tiếng của quốc gia. Tào Thành nhất định phải dựa theo mức độ quan trọng của nó mà phân loại, rồi đưa qua cho Vinh Khải Cao duyệt.
Mặc dù có bộ máy thư ký phục vụ, nhưng Tào Thành vẫn muốn gánh vác nhiệm vụ nặng nề nhất này. Rất nhiều chuyện, các vị đồng chí thư ký khác không dám quyết định, thế nào cũng phải do hắn định đoạt. Chỉ có Tào Thành mới hiểu được suy nghĩ của Vinh Khải Cao là như thế nào.
Chậm rãi sửa sang lại tư liệu xong, Tào Thành đang muốn đứng dậy mang vào cho Vinh Khải Cao thì điện thoại trên bàn vang lên.
- Xin chào!
Tào Thành thanh âm vẫn điềm tĩnh như trước.
- Xin chào Chánh văn phòng Tào.
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Phạm Hồng Vũ.
- Chủ tịch huyện Phạm.
Tào Thành khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười, thay đổi giọng điệu, mang theo một chút thân thiết. Từ sau khi Phạm Hồng Vũ đi Vân Hồ, liên lạc giữa hai người cũng giảm đi. Đương nhiên, đây cũng là tương đối. Trước kia, Phạm Hồng Vũ là thư ký cho Chủ tịch tỉnh, thường xuyên liên hệ với thư ký của Bí thư Tỉnh ủy cũng là chuyện bình thường. Phạm Hồng Vũ sau khi đến Vân Hồ, trên cơ bản mỗi tháng cũng hay gọi cho Tào Thành một hai lần. Nếu không nói chuyện công việc thì cũng tâm sự. Nội dung thì đủ loại.
Hai người cố ý duy trì một mối quan hệ nào đó, cũng không tính là thân cận lắm.
Phải rất có chú ý.
Chỉ cần Tào Thành một ngày còn ở cương vị đệ nhất thư ký Tỉnh ủy, y không thể có giao tình quá thân mật với đệ nhất thư ký UBND tỉnh tiền nhiệm. Nhưng không lui tới với Phạm Hồng Vũ, cũng không phải là điều mà Phạm Hồng Vũ mong muốn, cũng không phù hợp với lợi ích của y.
Vẫn là câu nói kia, Vinh Khải Cao không có khả năng cả đời là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn. Tào Thành cũng không có khả năng cả đời làm thư ký cho Vinh Khải Cao. Chuyện trong quan trường, ai nói trước được.
- Chánh văn phòng Tào, tối nay rảnh không? Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm nhé. Tôi nhớ món ăn gà của chị nông thôn quá.
- Trên cơ bản tôi tán thành ý kiến của Chánh văn phòng Tào. Tuy nhiên, nói gì thì nói, sự là do người làm. Thuần túy dựa vào công thương nghiệp để tăng trưởng nông nghiệp thì quả thật không đáng tin cậy. Còn cần phải có thượng cấp mạnh mẽ ủng hộ. Phỏng chừng Vụ trưởng Mã sau khi nghiên cứu điều tra trở về, bộ Nông nghiệp sẽ có thái độ. Từ góc độ đó mà nói, chính bởi vì Ngạn Hoa nền tảng quá kém thì cũng sẽ dễ dàng cho ra thành tích.
Tào Thành mỉm cười nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, lý luận này thật ra tôi không được nghe nhiều.
Nói như vậy, chỉ có địa khu giàu có thì mới dễ dàng cho ra thành tích. Cơ sở tốt, lãnh đạo cao tầng chỉ cần giữ gìn cái đã có, không cần khai thác. Chỉ cần không quá gây sức ép, vững vàng duy trì tốc độ phát triển, sản lượng kinh tế sẽ rất kinh người. Ví dụ như Lĩnh Nam, Minh Châu, sự phát triển luôn nổi tiếng trong cả nước. Bí thư Tỉnh ủy Lĩnh Nam và Bí thư Thành ủy Minh Châu quyền lên tiếng hơn hẳn những nhân vật số một khác.
- Chánh văn phòng Tào, làm việc không thể vơ đũa cả nắm, luôn phải một phân thành hai để xem xét. Tổng sản lượng kinh tế quá đơn giản thì địa khu lạc hậu sẽ phải chịu thiệt. Mặc kệ cố gắng như thế nào, tổng cũng khó mà vượt qua được địa khu giàu có. Nhưng đổi thành một góc độ khác, thì không giống với lúc trước. Ngoài ra, địa khu Ngạn Hoa và những địa khu khác cũng không giống nhau. Ngạn Hoa là căn cứ giáo dục đỏ lớn nhất trong cả nước, ngoại trừ kinh tế phát triển thì công tác khác cũng tạo ra được thành tích. Công tác xây dựng Đảng, xây dựng nông thôn mớ, chỉ cần làm ra thành tích thì đều có thể khiến cho thượng cấp coi trọng. Quán quân cũng tốt mà Á quân cũng tốt.
Phạm Hồng Vũ khẽ cười nói.
Tào Thành lên tiếng:
- Sự thật như vậy mà.
Ngạn Hoa mấy năm nay, công tác đều có bước tiến nhảy vọt. Khâu Minh Sơn sở dĩ được Phó Thủ tướng Hồng coi trọng, chủ yếu là vì doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ.
- Hơn nữa, nếu Chánh văn phòng Tào ở địa khu Ngạn Hoa làm lãnh đạo chủ chốt thì tôi thấy so với các lãnh đạo khác càng dễ làm ra thành tích hơn.
Phạm Hồng Vũ giống như đang nói giỡn.
- Chủ tịch huyện Phạm thực biết nói giỡn.
Tào Thành cười lắc đầu, trong mắt tinh quang chợt lóe, nhìn thẳng Phạm Hồng Vũ.
Đồng chí Tiểu Phạm, cậu đây là có ý gì?