Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 706 : Bất đắc dĩ của Vinh Khải Cao

Ngày đăng: 01:18 22/04/20


Ba ngày sau Vưu Lợi Dân cũng từ thủ đô chạy về Hồng Châu, chủ động lập tức đến gặp Vinh Khải Cao.



Đối với lớp chính trị cao đó chính là lễ phép, đối với Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân vô cùng xem trọng. Theo nhiều phương diện mà nói, Vinh Khải Cao là một vị lãnh đạo khá nghiêm túc, đương nhiên thân là Bí thư Thành ủy Vinh Khải Cao có đầy đủ quyền lực, cũng không phải "lạm dụng người tốt", đây chính là tính chất đặc biệt cơ bản của chính trị.



Cũng không bắt buộc Vưu Lợi Dân mỗi lần đến thủ đô gặp các vị lãnh đạo cấp cao về phải báo cáo qua Vinh Khải Cao, nhưng chuyện lần này không giống như những lần trước. Thứ nhất Phó thủ tướng Hồng có địa vị và thân phận khá mẫn cảm, mọi người trong nhóm đều hiểu khá rõ ràng, Phó thủ tướng Hồng bỗng nhiên đến thủ đô nhận chức, chính là thủ trưởng tối cao có tính cách vô cùng quyết đoán, có nhiều mô hình phức tạp đã trở nên khó nắm bắt nên làm cho các lãnh đạo cấp cao có chút không thỏa mái. Thứ hai, lần này Vưu Lợi Dân đến gặp Phó thủ tướng Hồng không phải làm theo phép tắc mà do Phó thủ tướng Hồng triệu kiến. Sau khi Hồng lão tổng trở vào kinh thành đã trực tiếp triệu kiến khá nhiều lãnh đạo chủ chốt của các tỉnh, thành phố.



Để tránh hiểu lầm, Vưu Lợi Dân chủ động điện thoại hẹn gặp Vinh Khải Cao.



Vưu Lợi Dân đi vào tỉnh ủy số 1 lầu ba ký túc xá là túc Tào Thành Tảo cung kính đứng trên hành lang chờ đón.



- Chủ tịch tỉnh Vưu khỏe không.



Vưu Lợi Dân mỉm cười gật đầu nói:



- Tiểu Tào.



Đối với Tào Thành, Vưu Lợi Dân ấn tượng không tồi chút nào, vị này tuy tuổi còn trẻ nhưng tinh thông quy tắc, là người điềm đạm, chắc chắc, làm việc khiêm tốn, có thể nói mạnh "vì gạo bạo vì tiền". Vưu Lợi Dân thích thưởng thức văn chương bốc đồng và quyết đoán của Phạm Hồng Vũ thế nào thì thích thưởng thức Tào Thành như vậy. Với thân phận và địa vị của Vưu Lợi Dân hiện giờ việc đề bạt đã không thể nào chỉ do ý thích cá nhân ông ta tự quyết định được nhưng số lượng được giữ lại thì có khả năng. Ngay khi ông đánh giá cao một số cán bộ đó, thì có thể sẽ đề bạt hắn.



- Chủ tịch tỉnh Vưu, mời ngài.



Lập tức Tào Thành cùng với Vưu Lợi Dân đi vào văn phòng của Vinh Khải Cao.



Vinh Khải Cao ngồi ở bàn tiếp khách, thấy Vưu Lợi Dân vào cửa liền đứng dậy mỉm cười nói:



- Chủ tịch tỉnh đã về rồi sao? Mấy ngày nay chắc cực cho anh lắm.



- Ha ha, cũng là công việc, có gì khổ cực đâu.


Cho nên khi Vưu Lợi Dân từ thủ đô trở về đầu tiên đã chủ động đến nhà gặp Bí thư Vinh, nếu ngài có giận, xin ngài cứ phê bình, tôi sẽ nhận.



Đã lặng lẽ gắn người ta trên "chiếc xe ngựa" thì cũng không thể không cho "lão đại" này tức giận, để có thể thấy thỏa mái hơn sao?



Tuy nhiên, Vinh Khải Cao cũng không phải là người tầm thường, là người tập dưỡng khí nên dù trong lòng có tức giận thế nào cũng không dễ dàng thể hiện ra ngoài, chỉ có điều biết biểu đạt sự bất mãn của mình.



Vưu Lợi Dân mỉm cười nói:



-Ý kiến của Bí thư Vinh, tôi hoàn toàn đồng ý, cũng đã hướng Phó thủ tướng Hồng nói qua.



Vinh Khải Cao khẽ gật đầu nói:



- Hy vọng đồng chí Minh Sơn có thể hoàn thành được công việc này. Hắn đi lần này, công việc ở Ngạn Hoa cũng cần được sắp xếp rồi, Chủ tịch tỉnh anh thấy thế nào?



Vưu Lợi Dân nhận được tin tức, người hiện đương nhiệm Chủ tịch Địa khu ở Ngạn Hoa chính Lâm Khả Tú theo trình tự được nhận chức, đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy, điều này Vưu Lợi Dân không cảm thấy bất ngờ, Lâm Khả Tú chính là cán bộ do Vinh Khải Cao đào tạo. Lúc trước Lương Quang Hoa được điều đi tỉnh, Khâu Minh Sơn theo trình tự được nhận chức, Vinh Khải Cao đã kéo Lâm Khả Tú theo, đơn giản chỉ là quyền lực chế ước lẫn nhau, trong quan trường thường có kỹ xảo.



Điều mấu chốt chính là ứng cử viên Chủ tịch Địa Khu.



Vưu Lợi Dân cũng không kiêng dè lập tức nói:



- Bí thư, cá nhân tôi cho rằng công tác địa phương cần phải duy trì nối liền. Có thể thật sự đồng chí Thanh Tú là cán bộ có năng lực, nhưng thời gian đến Ngạn Hoa không quá dài, sau khi đồng chí Minh Sơn rời đi, Ủy ban Nhân dân bên kia tốt nhất do một đồng chí quen thuộc chủ trì công tác. Doang nghiệp nhà nước ở Ngạn Hoa bước đầu thay đổi cơ chế công tác,tuy nhiên thật sự ở Ngạn Hoa vẫn là nền nông nghiệp rộng lớn, mà công việc nông nghiệp thì hết sức nặng nề. Lần này Bộ Nông nghiệp đặc biệt phái đến đội đến Ngạn Hoa nghiên cứu khảo sát. Chỉ nói điểm này, nếu ở công tác nông nghiệp ở Ngạn Hoa được đổi mới thì còn gì tốt hơn.



Phải làm tốt công tác nông nghiệp, thì thật sự cầ n cán bộ quen thuộc với tình huống ở địa phương dẫn đầu.



Vinh Khải Cao gật gật đầu nói:



-Ý kiến này của Chủ tịch tỉnh, cơ bản tôi đồng ý. Hiện tại xem ra đồng chí Phạm Vệ Quốc thật sự không tệ, anh ta là bộ đổi chuyển sang, tổ chức kỷ luật rất mạnh, nói chung có thể chịu đựng được gian khổ, không sợ cực khổ rồi. Người dân ở Ngạn Hoa ai cũng nể anh ta, anh ta lại lại bộ đội bản địa ở Ngạn Hoa, tình hình tương đối quen thuộc. Tôi nghĩ nên để anh ta thử xem, tôi tin tưởng nhất định anh ta sẽ kết hợp tốt với Lâm Khả Tú đấy. Ở Ủy ban Nhân dân địa khu lúc này phối hợp của bọn họ xem ra rất ăn ý.