Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 773 : Bắt Cừu Lập Hành cho tôi!
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
Tăng Nham quả thực là tức đến hộc máu.
Cả đời làm công an, cuối cùng lại bị công an bắt.
Mấy tên bắt y lại chẳng chút khách khí, trực tiếp còng tay lại. Tằng Nham có nói rõ thân phận của mình cũng vô dụng, tên nhãi hai mấy tuổi đích thân còng tay y cười hì hì nói: -Cục trưởng Tằng, xin lỗi rồi. Anh chẳng phải là Phó cục trưởng của Mặc Bình à, chúng tôi mà không còng tay ông, ông là một nhân vật lợi hại, không còng ông, chúng tôi sợ xảy ra chuyện, đến lúc đó khó giải thích với cấp trên lắm.
Tên khốn kiếp này vẻ mặt như lưu manh, nhìn chẳng giống cảnh sát chút lại, lại biết rõ thân phận của mình, lại có ý không tôn trọng.
Tằng Nham dựa vào ánh mắt của một người làm cảnh sát hai mươi năm lập tức có thể nhìn ra, tên khốn kiếp này chắc chắn có chỗ dựa, vẻ điềm tĩnh thần thái tự nhiên, người bình thường sẽ không giả bộ được đến mức đó.
Khi Phạm Hồng Vũ, Lý Hãn, Lôi Minh đến bệnh viện nhân dân, cả bệnh viện yên tĩnh sớm đã khôi phục trật tự, không hề nhận ra được ban nãy vừa xảy ra một “trận đấu kịch liệt”, bốn cảnh sát của Cục công an huyện Mặc Bình bao gồm cả Phó cục trưởng Tăng Nham đã bị Cảnh sát hình sự của Cục công an huyện Vân Hồ “mai phục” ở bệnh viện “một lưới bắt hết”.
Quá trình tuy rằng kịch liệt, thời gian giao thủ lại ngắn. Tăng Nham đưa người đi sau giờ làm việc, cứ nghĩa là thần không biết quỷ không hay tiến vào phòng bệnh của Lã Đình. Lã Đình nằm ở trên giường không thể động đậy, bốn người đàn ông, chẳng tốn chút sức lực đã đặt được người phụ nữ yếu ớt lên xe.
Sau đó, đã bị Đội công an hình sự Cục công an huyện Vân Hồ chiếm ưu thế về số người bắt quả tang Dĩ dật đãi lao, dĩ chúng lăng quả, dĩ hữu tâm toán vô bị, chỉ trong phút chốc, thắng bại đã rõ.
Mấy bệnh nhân khác cùng tầng lầu vừa mới nghe tiếng động, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cả tòa lầu đã trở nên yên tĩnh trở lại.
Trong phòng bảo vệ Bệnh viện nhân dân, Tăng Nham một lần nữa gặp Phạm Hồng Vũ, còn cả Lý Hãn cảnh phục chỉnh tề.
Vừa thấy Phạm Hồng Vũ, Tăng Nham không kìm lòng nổi đứng dậy. Hai chân chụm lại, đứng thẳng, hai tay giơ lên, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng lấp lóe của chiếc còng tay, lập tức xấu hổ, sắc mặt xanh mét lập tức đỏ bừng lên.
Y chưa từng nghĩ, Cục công an huyện Vân Hồ sớm đã đợi bọn họ.
-Chủ tịch huyện Phạm…
Tăng Nham cúi đầu, lúng ta lúng túng kêu một tiếng, không dám nhìn Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ nhìn chiếc còng trên cổ tay y. Hai hàng lông mày hơi hơi nhăn lại, nói: -Cởi ra!
-Vâng!
Một cảnh sát hai mấy tuổi đứng bật dậy đáp, bước về phía trước. Nhanh chóng mở còng cho Tăng Nham, sau đó lui sang một bên, tràn đầy tinh thần. Nhìn kỹ một chút, ánh mắt của cậu ta và Lý Hãn có vài phần giống nhau.
Tăng Nham xoay xoay cổ tay.
Chơi còng hai mấy năm, cuối cùng đã nếm thử mùi vị bị còng tay.
Với ai cũng có thể công khai khai chiến!
Nghe khẩu khí, Bí thư Cừu Hạo Minh cao vời vợi ở Mặc Bình trong mắt Phạm Hồng Vũ chẳng đáng là gì.
-Chủ tịch huyện Phạm, xin lỗi, xin lỗi, ý tôi không phải vậy, anh đừng hiểu lầm ý tôi, tôi thực sự không có ý đó…
Tăng Nham vội kêu lên, không kìm được đứng dậy, vẻ mặt hoảng loạn.
Phạm Hồng Vũ không thèm để ý đến y, ra lệnh cho Lý Hãn: -Lão Lý, anh phái người đến Mặc Bình ngay, bắt tên Cừu Lập Hành khốn kiếp kia cho tôi!
-Á?
Lý Hãn cũng chấn động, mở to hai mắt nhìn.
-Sao, anh còn thắc mắc gì?
Phạm Hồng Vũ lạnh lùng hỏi.
-Không, không có! Kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của Chủ tịch huyện!
Lý Hãn khôi phục tinh thần trong nháy mắt, không do dự nữa, cả người đứng thẳng, cao giọng đáp.
Đừng nói Phạm Hồng Vũ chỉ ra lệnh bắt Cừu Lập Hành, cho dù bảo ông đi bắt Cừu Hạo Minh, Lý Hãn cũng phải chấp hành. Lý Hãn hiểu rõ tính cách Phạm Hồng Vũ, một khi đã quyết có chín trâu cũng không kéo lại được.
Thời khắc mấu chốt, Lý Hãn không thể hàm hồ được.
Cái này gọi là nuôi quân ngàn ngày dụng binh một giờ.
Tăng Nham có thể phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của Cừu Hạo Minh, Lý Hãn sao có thể thua Tăng Nham được!
Tăng Nham trợn mắt há hốc mồm, miệng há thật to, sau một lúc lâu không thể ngậm lại được.
Trâu quá đi mất!
Chẳng chịu thua thiệt một chút xíu nào! ----------oOo------.