Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 774 : Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền

Ngày đăng: 01:19 22/04/20


Để xử lý chuyện Tăng Nham, Lý Hãn nhanh chóng quay về Cục công an, hộp suốt đêm, bố trí người bắt giữ Cừu Lập Hành, dù sao huyện bắt giữ, hơn nữa lại bắt cháu họ của Bí thư Huyện ủy, lại là cán bộ chính thức nhất định cần phải chuẩn bị thật tốt. Nếu như bọn người của Tăng Nham lén lút chạy đến huyện Vân Hồ cướp người, kết quả lại bị bắt gọn hết, chuyện này quá mất mặt rồi.



Muốn nói Tăng Nham cũng thật ngu ngốc, rõ ràng lúc trưa ở phòng bệnh có gặp Phạm Hồng Vũ, nếu ngoan ngoãn trở về có thể hướng Cừu Hạo Minh báo cáo, không ngờ tối hôm ấy còn muốn "đánh lén".



Không biết sao Phạm Hồng Vũ lại biết được bọn gã đến chứ?



Hắn tính sít sao, mang thiên la địa võng đến chờ người chui vào.



Thật lòng mà nói, khi nghe Phạm Hồng Vũ bố trí nhiệm vụ này, trong đầu Lý Hãn thật sự không tin tưởng lắm, cảm thấy Phạm Hồng Vũ dường như quá nhạy cảm, bọn người Tăng Nham sẽ không quá ngu xuẩn như vậy.



Dù trong lòng khá hoài nghi nhưng Lý Hãn vẫn thực hiện "mệnh lệnh" của Phạm Hồng Vũ, tăng cường thêm người, biết được Tăng Nham là công an kỳ cựu nếu chuẩn bị không chu đáo không thể nào bắt gã được.



Tiếp nhận lệnh bắt giữ Cừu Lập Hành, Lý Hãn sẽ biết về Tăng Nham.



Cừu Hạo Minh thật sự là phó phòng...mà cán bộ ở huyện có thể chống lại sao? Không hoàn thành nhiệm vụ làm thế nào bọn chúng có thể trở về báo cáo kết quả?



Phạm Hồng Vũ chưa từng đến phòng công an tìm Lý Hãn, hắn không muốn nhúng tay vào nghiệp vụ cụ thể. Tuy có kinh nghiệm hai mươi năm làm cảnh sát hình sự, kinh nghiệm của Lý Hãn không thể nào hơn hắn được, tình hình ở Phòng công an huyện Vân Hồ hắn cũng hiểu khá rõ.



Phạm Hồng Vũ cùng Lôi Minh đến phòng bệnh của Lã Đình.



Đã xảy ra chuyện như vậy phải đến xem cô ấy thế nào.



Lôi Minh đứng một bên nhắc nhở:



- Chủ tịch huyện, tối nay có chuyện này có nên báo cáo tình hình lên thành phố không?



Phạm Hồng Vũ cười nói:



- Không nên nóng vội, chuyện kiện cáo chính bọn chúng làm, chúng ta trước tiên phải thực hiện công việc cần thiết trước.



- Việc cần thiết? Anh nói đi bắt Cừu Lập Hành sao?



Lôi Minh hỏi thêm.



- Ừ.



- Chủ tịch huyện, tôi cảm thấy như vậy là đối đầu khá gây gắt rồi....



Lôi Minh do dự một chút, cuối cùng cũng nói ra ý kiến của mình. Thân là thư ký, Lôi Minh cảm thấy mình có nghĩa vụ"khuyên răng" Phạm Hồng Vũ, có nghe hay không đó là chuyện của Phạm Hồng Vũ. Đương nhiên, Lôi Minh vẫn nói nửa vời, phương pháp xử lý này sẽ gây náp loạn lớn đối với hai huyện Vân Hồ và Mạc Bình, thỏa hiệp giải quyết đã không có khả năng xảy ra, trước sau gì lãnh đạo thành phố cũng ra mặt giải quyết. Đến lúc đó, chỉ sợ Cừu Hạo Minh và Phạm Hồng Vũ đều bị ảnh hưởng lớn.



Thành phố xư lý chuyện này căn bản khả năng xảy ra hơn năm mươi phần trăm.




- Ưu Ưu khá an toàn, không cần lo lắng.



Lã Đình gật gật đầu, trong mắt hiện lên ánh mắt cảm kích.



Vừa mời rời bệnh viện, điện thoại Phạm Hồng Vũ reo lên liên hồi, Phạm Hồng Vũ không cần nhìn, lập tức nhìn Lôi Minh nói:



- Quay về văn phòng Ủy viên Thường vụ, đến nhà Bí thư Lục.



Không cần nhìn cũng biết là Lục Cửu gọi điện thoại cho hắn, ở huyện xảy ra chuyện lớn như vậy, Lục Cửu với thân phận là Bí thư huyện ủy mới nhận được tin tức, chỉ sợ gã đang tức giận.



Buổi tối nên không gọi Ngô Huy lái xe, Lôi Minh lập tức "kiêm nhiệm" lái xe.



Lúc đến nhà Lục Cửu cửa khép hờ hờ, Lục Cửu đang ngồi ở ghế sopha hút thuốc, vẻ mặt có chút không hài lòng. Trong phòng khách chỉ một mình hắn, Quan Tú Lệ không có ở đó, đoán chừng cố ý tránh mặt.



- Bí thư.



Phạm Hồng Vũ đi qua, cũng không khách sáo, đến ngồi trên ghế sô pha.



Lục Cửu cao giọng nói:



- Chủ tịch huyện, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế?



Phòng Công an huyện Mạc Bình lén lút chạy đến huyện Vân Hồ "bắt cóc" người bệnh, vì công an huyện Vân Hồ đã mai phục sẵn nên "bắt hết một mẻ", khiến cho chuyện long trời lở đất, cực kỳ náo nhiệt.



Cố tình không báo cáo với Lục Cửu, trong mắt Phạm Hồng Vũ và Lý Hãn còn có một Bí thư Huyện ủy sao?



Phạm Hồng Vũ cũng không cần giải thích, đốt điếu thuốc rút hai cái thản nhiên nói:



- Bí thư, thật sự do tên Cừu Hạo Minh kia không chịu nói gì, ông ta tìm cách này cách khác chứ không cùng tôi nói chuyện, nếu Bí thư Cừu làm đúng thì tôi đương nhiên sẽ lịch sự với y.



Lục Cửu thật sự có chút bất ngờ.



Suy nghĩ kỹ một chút đúng là có chuyện như vậy, Cừu Hạo Minh bỏ qua không thèm để ý đến của Phạm Hồng Vũ, khó trách Phạm Hồng Vũ tức giận được.



Cừu Hạo Minh thật sự không hiểu gì về Phạm Hồng Vũ.



Dù trong bụng có nổi giận nhưng Lục Cửu cũng không tiện nói ra.



Dù thế nào, Lục Cửu cũng đã có mối quan hệ tám tháng, biết được tính tình của Phạm Hồng Vũ thế nào, lúc này ai gây với hắn thì tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý, tuyệt đối không có quả ngon để ăn.