Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 806 : Đài trưởng Diêu không chịu nể mặt
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
Ban đêm, phố mới lên đèn, đại sảnh khách sạn Hữu Nghị đã vàng xanh rực rỡ, giống như được khảm minh châu ngọc quý vậy.
Phạm Hồng Vũ, Lư Đại Chính ngồi ở đại sảnh chờ Hầu Trọng Sinh.
Phạm Hồng Học vàng Cố Dưỡng Hạo đến CCTV đón người.
CCTV này, ban đầu do Phạm Hồng Học đích thân liên hệ, sau đó Cố Dưỡng Hạo Lô Đại Chính cũng gia nhập hàng ngũ này, vào ngày lễ, sẽ cùng Phạm Hồng Học với nhân viên PR của công ty Khả Hân cùng chạy đến Bắc Kinh, liên hệ tình cảm.
Cho dù Cố Dưỡng Hạo hay là Lô Đại Chính, đều rất rõ, có quan hệ tốt với nhân viên của CCTV làm tốt quan hệ, tuyệt đối không phải đầu tư không hiệu quả. Huống hồ đối tượng họ liên hệ, lại là bộ phận quảng cáo của CCTV cũng có thực quyền nhất định.
Người phụ trách ban đầu đã được điều đi khỏi CCTV, nhưng thuộc hạ của ông ta vẫn còn, nghiệp vụ cũ thể, đều tìm những nhân viên đó lo liệu. Các lãnh đạo thông thường chỉ chịu trách nhiệm phê vài câu thôi.
-Bí thư, Đài trưởng Diêu không chịu nể mặt à?
Lư Đại Chính thấp giọng hỏi.
Người được gọi là Đài trưởng Diêu chính là Phó đài trưởng mới nhậm chức của CCTV, phân công quản lý nghiệp vụ quảng cáo. Muốn tiếp tục hợp đồng, phải được vị Đài trưởng Diêu này gật đầu, động tác của Phạm Hồng Vũ rất nhanh chóng, đã thông quan mạng lưới quan hệ liên lạc với Đài trưởng Diêu, định mời ông đi ăn bữa cơm, cứ làm quen trước rồi tính sau.
CCTV bỗng nhiên thông báo không muốn tiếp tục hợp đồng với Công ty Khả Hân thì cũng phải có nguyên nhân. Nếu vì giá cả, chỉ cần có thể thì sẽ thương lượng. Phạm Hồng Vũ rất rõ, ở thế giới kia, “tiêu vương” giờ vàng quảng cáo của CCTV, giá trị hơn cả trăm triệu, thậm chí là mấy trăm triệu. Đương nhiên, phải mấy năm sau mới xuất hiện “tiêu vương” lần thứ nhất. May là như vậy, trong giai đoạn này, cái giá công ty Khả Hân nắm giờ vàng quảng cáo quả thực cũng hơi thấp, CCTV muốn nâng giá cũng là chuyện đương nhiên.
Tuy nhiên Phạm Hồng Vũ đoán chừng tình hình không đơn giản như vậy.
Chỉ muốn nâng giá, CCTV có thể trực tiếp mở miệng. Không cần phải thông báo cứng rắn như vậy. Chỉ xem nội dung thông báo, e là sẽ khiến người ta hiểu lầm công ty Khả Hân đã đắc tội với CCTV.
Sẽ có những nguyên nhân khác.
Nghe Lư Đại Chính hỏi, Phạm Hồng Vũ nói: -Nhờ người gửi thiệp mời cho Đài trưởng Diêu rồi, tuy nhiên ông ta nói không có thời gian!
Lâm Mai tiếp tục tao nhã địa mỉm cười, nói: -Chủ tịch huyện Phạm đúng là nhiệt tình, đã không làm việc ở thị trấn Phong Lâm mà vẫn quan tâm đến chuyện của thị trấn Phong Lâm như vậy!
Phạm Hồng Vũ cười nói: -Chủ nhiệm Lâm, chuyện này là vì nguyên nhân cá nhân. Công ty đồ uống Khả Hân là của anh trai tôi!
Phạm Hồng Học đứng cạnh gật đầu, nói: -Đúng vậy, Chủ nhiệm Lâm, Hồng Vũ là em trai tôi!
Lâm Mai lại có chút giật mình, hỏi: -Là anh em ruột?
-Đúng, anh em ruột, cùng mẹ sinh ra!
-Haha, hai anh em nổi tiếng như nhau, đúng là một đoạn giai thoại!
Lâm Mai vẫn có chút dè dặt, tuy nhiên có thể nhận ra, thái độ của cô có chút thay đổi. Hai anh em đều trẻ tuổi đã xuất sắc như vậy, dù bây giờ tiền đồ chưa đến đâu nhưng vẫn không thể khinh thường được.
Cố Dưỡng Hạo nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn không đưa thương hiệu “Phạm Vệ Quốc” ra. Bằng không, e là Lâm Mai lại hiểu nhầm hai anh em họ Phạm nhờ có bóng của cha mới có được chức vụ quan trọng.
Mông ngựa không tránh phải vỗ lên đùi ngựa.
Sau đó anh ta giới thiệu với Phạm Hồng Vũ người đàn ông đứng sau Lâm Mai, người này còn trẻ hơn Lâm Mai, chừng ba mươi tuổi, cũng là nhân viên của ban quảng cáo CCTV. Là trợ thủ của Lâm Mai, tên Chu Vân Đức.
Phạm Hồng Vũ vội bắt tay với Chu Vân Đức.
Thái độ của Chu Vân Đức dĩ nhiên không kiêu cang như Lâm Mai. Cũng không phải trong mắt anh ta, phân lượng của cán bộ cơ sở quá nặng, mà quan trọng là anh ta không thể nổi bật hơn Lâm Mai.
Lâm Mai là lãnh đạo, dè dặt một chút, cao ngạo một chút là đương nhiên. Thân là cấp dưới, cũng dè dặt cao ngạo như vậy là rất không khôn ngoan.
----------oOo------.