Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 807 : Cuộc gặp ngẫu nhiên

Ngày đăng: 01:19 22/04/20


Mọi người ở cổng ra vào còn chưa nói được gì, thì có ba chiếc xe Mercedes đen bóng tiến đến gần cửa chính ra vào của khách sạn Hữu Nghị. Người bảo vệ của khách sạn Hữu Nghị là người đã có kinh nghiệm nhiều năm, đã thấy khá nhiều xe, nhưng cũng trố mắt nhìn những chiếc xe mới nhất kia.



Khách sạn Hữu Nghị là một khách sạn nước ngoài, phục vụ chủ yếu là khách nước ngoài và những vị khách cao quý, thậm chí còn phục vụ những đội bóng các nước khác. Nhưng các nước đó đã sử dụng xe Mercedes - Benz, điều này làm nhiều người khá ngạc nhiên vì theo thông báo thì đến thế kỷ 21 thì nó mà mới được ra đời nhưng khi năm 1990 sau khi ra đời chiếc xe Mercedes - Benz BMW thì nó cũng tiếp nối ra đời.



Vì Phạm Hồng Học đích thân lái xe có màn che đợi ở cửa chính, nên Mercedes-Benz nhưng xe không vào được và chiếc Mercedes Ben đứng trước, không chút ngần ngại thổi còi, hơn nữa khá khó chịu.



Theo quy định không được bấm còi như vậy trước khách sạn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến những vị khách khác.



Người bảo vệ lo lắng có nên đến ngăn cản hành vi này hay không? Nếu đổi lại là xe khác thì người bảo vệ đã sớm can thiệp.



Có gì mà khoe khoang chứ?



Không biết đây là khách sạn à.



Có khá nhiều các vị lãnh đạo quốc gia dùng cơm ở đây, tiếp đãi khách nước ngoài.



Nhưng ba chiếc xe Mercedes cùng gây áp lực cho người khác, vô cùng kiêu ngạo muốn phô trương sự giàu có của mình, đối với các nhân vật cấp cao thì không là gì nhưng đối với người bảo vệ kỳ thật khá lớn. Tố chất của nhân vật cấp cao sẽ không như vậy, dù cho họ lái xe có đôi khi sai lầm nhưng khi người bảo vệ can thiệp thì không làm như thế. Nhưng có thể đấy chính là loại nhà giàu mới nổi, rất khó nói, chúng chỉ muốn hướng đến của phun cho người bảo vệ vài giọt nước bọt, người bảo vệ tự nhận cũng không có gì hay cả.



Khi người bảo vệ chưa có quyết định gì thì cửa Mercedes mở ra, một người đàn ông mạnh mẽ mang đôi giày da tiến nhanh đến lớn tiếng quát:



- Này, các người có thể nhường một chút được không? Đừng có cản đường chứ!



Giọng điệu nghe không tốt chút nào, giọng nói như người ở tỉnh phía Nam.



Lâm Mau dương hai hàng chân mày lên, sắc mặt tỏ vẻ không vui.



Chu Vân Đức lập tức nói:



- Đồng chí, nên theo thứ tự trước sau chứ? Chúng tôi đến trước sao lại gọi là chặn đường?



Xe của anh cũng giống như xe của khách đến khách sạn Hữu Nghị dùng cơm thôi, chúng tôi đến trước dựa vào đâu mà bảo chúng tôi nhường đường? Đi chậm hai bước sẽ chết à?
Cái gọi là nghệ thuật lãnh đạo không phải chính là kỹ xảo của một người sao?



- Ừ, điều này cũng tốt, nếu gặp nhau thì tốt nhất nên giải thích để hiểu rõ tình huống, điều này nên lắm chứ!



Giám đốc Diêu từ từ nói, mang phong thái của một người lãnh đạo.



- Đúng vậy ạ, nên thế....



Lâm Mai vội vàng nói theo, rồi không nói gì thêm.



Trong tình hình thế này tốt nhất là nên cẩn thận, sự việc cần phải so sánh thiệt hơn. Hơn nữa, lãnh đạo đến đây phải bày tỏ ý kiến của mình, Giám đốc Diêu nói thế nào thì mọi người làm như thế.



Giám đốc Diêu cuối cùng cũng hiện lên vẻ tươi cười, lời nói cũng dịu xuống một chút:



-Tiểu Lâm, để tôi giới thiệu với cô vị này chính là Chủ tịch công ty TNHH thực phẩm Thiên Nhạc, Du Thiên Nhạc tiên sinh, hai người làm quen với nhau đi..... Du tổng, đây là đồng chí Lâm Mai, phụ trách bộ phận quảng cáo, người phụ trách tiến hành liên hệ với các công ty kinh doanh.



Giám đốc Diêu giới thiệu một phụ nữ ba mươi mấy tuổi Lâm Mai với một người đàn ông trẻ khoảng hai mươi bốn tuổi.



Người đàn ông trẻ này vóc người trung bình, dung mạo cũng không có gì đặc biệt, làn da ngăm đen, cũng mặc trang phục tây âu, nhưng có sự khác biệt với những người khác. Nhìn qua Du Thiên Lạc là người có văn hóa, tính khí điềm đạm, không giống như con nhà giàu mới nổi thích khoe của. Giám đốc Diêu cùng Lâm Mai nói chuyện một lúc, vẻ mặt anh ta vẫn luôn mỉm cười, tỏ vẻ chăm chú lắng nghe tỏ rất lễ nghĩa.



Nghe xong Giám đốc Diêu giới thiệu lập tức chủ động hướng Lâm Mai đưa tay bắt, vô cùng khách sáo nói:



- Chủ nhiệm Lâm, cô khỏe không? Tôi là Du Thiên Lạc sau này nhờ trưởng phòng chiếu cố nhiều hơn.



Dường như hôm nay Giám đốc Diêu đến khách sạn Hữu Nghị dùng cơm chính dự tiệc do vị Du Thiên Lạc, Du tổng này mời rồi.



Lâm Mai cũng không chậm trễ vội vươn tay ra nắm lấy tay Du Thiên Lạc nói những lời lịch sự chào hỏi, khác cái bắt tay rụt rè của vị Chủ nhiệm Lâm này với Phạm Hồng Vũ?



Chỉ vừa chạm tay Chủ tịch huyện Phạm đã nhanh chóng thu tay về.