Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 8 : Tôi Đang Đợi Cậu

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


Phạm Hồng Vũ cũng không phải đợi ngồi lâu trong văn phòng của Lương Quang Hoa, tầm hơn 9h tối hắn một mình trở về ký túc xác.



Trong khoảng thời gian giữa những năm 80, những người làm việc ở UBND Địa khu đã có thể ở lại ký túc xác. Một sinh viên mới ra trường như Phạm Hồng Vũ cũng được phân một phòng, đây là phòng kiểu như nhà chung cư chứ không phải là phòng ở tập thể.



Phạm Hồng Vũ ở phòng số 9 trên tầng 2.



Nó là một khu nhà ngang kiểu cũ.



Đi tới cửa phòng mình, Phạm Hồng Vũ móc chìa khóa định mở cửa thì đột nhiên cánh cửa ở một gian phòng cách đó vài bước chân kêu lên “két” một tiếng mở ra, một bóng người xinh đẹp xuất hiện.



"Tiểu Phạm về rồi à?"



Theo đó, một giọng nói thanh thúy vang lên.



"Chị Cao?"



Phạm Hồng Vũ dừng động tác mở cửa, xoay người chào cô gái kia.



Người được Phạm Hồng Vũ xưng là chị Cao chính là cô gái khoảng chừng 24, 25 tuổi, vóc người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc dài cuộn sóng theo một phong cách khá mới. Cô gái này họ Cao tên Khiết, là Tổ phó ở Phòng tuyên truyền của Địa ủy. Nghe nàng là người được đánh bóng (1) ở trên tỉnh xuống, làm hàng xóm với Phạm Hồng Vũ được hai tháng, có thể nói là tương đối thân thiết.



(1): Đánh bóng: là cán bộ nhảy dù hàng không, con cháu lãnh đạo được điều thẳng từ trên xuống giữ một chức vụ nào đấy trong chính quyền cấp dưới.



"Đã trễ thế này mà chị vẫn chưa nghỉ ư?"



Phạm Hồng Vũ cũng thuận miệng nói một câu khách khí, không ngờ Cao Khiết lại lập tức trả lời luôn:



"Vẫn chờ cậu đấy!"



"Chờ em? Có việc à?"



"Đúng! Đến phòng của chị ngồi một lúc đi."



Cao Khiết lập tức mời.



Hành động này tương đối ăn khớp với phong cách của Cao Khiết, đừng thấy cô gái này tướng mạo xinh đẹp, yểu điệu thục nữ mà tưởng cô ta rụt rè, trên công việc cô ta rất nghiêm túc, nổi tiếng là mạnh mẽ, là một “cô gái tài ba” ở phòng Tuyên truyền. Bình thường cô gái này rất hay có bài được đăng trên báo tỉnh hoặc một số tờ báo khác, cũng là hội viên của Hiệp hội tác gia ở Địa khu, có thể nói là vô cùng nổi danh.



Căn cứ vào những gì Phạm Hồng Vũ biết, ở thế kỷ 21, tác gia bị coi là những người bất mãn hoặc không còn tiền đồ, nhưng ở thập niên 80 này, người có bài được đăng trên báo hoặc tạp chí đều là người tài, được người khác ngưỡng mộ.



Phạm Hồng Vũ có chút do dự.
"Ha ha, hóa ra cậu cũng biết hậu quả rất nghiêm trọng. Cậu có biết hay không, ở trên tỉnh Phó Bí thư Khâu đã chính thức trở mặt với chủ tịch tỉnh Lôi? Phó Bí thư Khâu kiên định rằng bài văn đó chính là do ông ấy viết."



Cao Khiết nói mà hai mắt sáng ngời, hiển nhiên đã bị hình ảnh "trượng nghĩa" của Khâu Minh Sơn đả động.



Trong quan trường, hành động của Khâu Minh Sơn như vậy chứng tỏ ông ta đã quyết tâm bảo vệ Phạm Hồng Vũ.



"Hiện giờ cách chức cảnh cáo cậu chính là bảo vệ cậu. Với hành vi của cậu ngày đó, cách chức cảnh cáo chính là hình phạt nhẹ nhất, thậm chí còn không bị coi là xử phạt, đó là một hành động bảo vệ."



Cao Khiết tiếp tục nói.



Ý của cô ta rằng, bài văn kia chính là do Phạm Hồng Vũ sửa.



Điều này cũng khá giống với những nhận định của Phạm Hồng Vũ.



"Người tốt luôn có hậu báo."



Phạm Hồng Vũ mỉm cười, nói.



Khâu Minh Sơn vì bảo hộ hắn mà khăng khăng khẳng định bài viết kia chính là do ông ta viết ra, đây chính là điều Phạm Hồng Vũ mong muốn nhìn thấy. Tương lai không lâu sau, hướng gió ở tầng lớp lãnh đạo trung ương thay đổi, có thể giúp Khâu Minh Sơn tránh được tai ương ngập đầu.



"Tiểu Phạm, cậu dường như đã thay đổi..."



Cao Khiết nhìn Phạm Hồng Vũ, nói với giọng điệu như đã ngộ ra điều gì đó.



"Cậu giống như trưởng thành trong một đêm, không còn là Phạm Hồng Vũ trước đây... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"



Trái tim Phạm Hồng Vũ đập “ầm ầm”.



Trực giác của con gái đúng là khó lường.



"Hắc hắc, em vốn đã rất trưởng thành rồi, chỉ là trước đây chị không chú ý tới em mà thôi."



Dù trong lòng sợ hãi nhưng trên mặt Phạm Hồng Vũ lại chẳng hiện ra tý nào, ngược lại nói còn một cách cợt nhả.



"Cậu cũng biết hươu vượn à!"



Cao Khiết nhất thời trợn mắt liếc hắn một cái.