Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 9 : Bị Đuổi Khỏi Địa Ủy

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt



Phạm Hồng Vũ tuy rằng nói chuyện cợt nhả với Cao Khiết nhưng trong lòng cũng biết lo lắng của cô ta không phải là không có đạo lý. Tối nay rõ ràng là hắn đã đắc tội với Bí thư Lương, chỉ sợ ông ta sẽ khó mà tha thứ cho một thằng nhóc kiệt ngạo đứng trước mặt mình to mồm. Huống chi dù là Khâu Minh Sơn hay Phạm Vệ Quốc, Bí thư Lương cũng chẳng dung tình.



Chỉ là, anh hai Phạm tính tình vừa cứng vừa thối, trong lòng thì biết rõ nhưng vẫn gân cổ nói rắn, chẳng quản đối phương là ai!



Sáng sớm ngày hôm thứ 2, sau khi luyện tập xong, Phạm Vệ Quốc thảnh thơi ăn sáng, rồi trở lại chiếc giường lộn xộn của mình bắt chân chéo, nhàn nhã xem sách.



Dù gì thì bây giờ vẫn là thời gian cách chức tự kiểm điểm.



Nhưng đang xem tới đoạn hay thì bị tiếng đập cửa ầm ầm cắt ngang.



"Tiểu Phạm!"



Ngoài cửa truyền tới giọng nói của thư ký Đại Phạm của Phòng thư ký số 2.



Phạm Hồng Vũ xoay người xuống giường, kéo mở cửa phòng, cười hỏi:



"Anh Phạm, có chuyện gì vậy?"



Phòng có hai vị đồng nghiệp họ Phạm, Đại Phạm tuổi tác hơi lớn, nhưng tính ra cũng chỉ hai mươi mấy tuổi.



"Nhanh, đến văn phòng của Phó Bí thư Khâu..."



Đại Phạm thở hổn hển nói.



"Được, chờ em chút, em thay quần áo."



Đại Phạm đứng ở cửa âm thầm lắc đầu, tiểu tử này đúng là bình tĩnh, nhưng cũng rất có phong độ đại tướng.



Rất nhanh, Phạm Hồng Vũ đi tới cửa phòng làm việc của Khâu Minh Sơn, thấy Thái Dương đang ở gian ngoài sắp xếp tài liệu liền lên tiếng chào hỏi. Thái Dương liếc mắt nhìn hắn, sắc mặt rất là phức tạp, há miệng dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại lập tức lắc đầu ngậm miệng, dẫn Phạm Hồng Vũ vào trong văn phòng.



Ngoài dự liệu của Phạm Hồng Vũ, Khâu Minh Sơn không ngồi ở bàn làm việc mà lại ngồi ở trên ghế sô pha hút thuốc, trước mặt có đặt một tờ báo.



"Phó Bí thư Khâu, Phạm Hồng Vũ đã tới."



"Ừ, lại đây ngồi đi."



Khâu Minh Sơn không đứng dậy mà chỉ tay vào ghế đối diện.
Lúc này hắn coi mình là người điên trước, còn thiên tài ở phía sau.



Nói cách khác, trong lòng Khâu Minh Sơn đã coi Phạm Hồng Vũ là một "thiên tài" chứ không phải là "người điên".



"Nhưng mà, cháu nghĩ cần sửa đổi và nâng cao một số nội dung học tập. Nội dung học tập phải phù hợp với tình hình chính trị và kinh tế hiện tại, không thể để cho nội dung giảng dạy ở trường đảng trở thành một loại lý thuyết suông, không có mấy người muốn nghe."



"Vậy cậu định tới trường đảng biên soạn tài liệu?"



Khâu Minh Sơn bỗng nhiên nói.



Phạm Hồng Vũ ngẩn ra, lập tức nhận ra sự trêu trọc trong mắt Khâu Minh Sơn.



"Phó bí thư quá đề cao cháu rồi, cháu chưa đủ tư cách đó."



Là không có tư cách chứ không phải là không có năng lực làm chuyện này.



Tiểu tử này lúc nào cũng kiêu ngạo được.



"Hóa ra cậu cũng biết mình không có tư cách đó!"



Khâu Minh Sơn khẽ hừ một tiếng, nghiêm sắc mặt nói:



"Phạm Hồng Vũ, từ hôm nay trở đi, cậu không còn là nhân viên của Địa ủy. Căn cứ vào quyết định của tập thể văn phòng địa ủy, cậu không thích hợp ở lại đây làm việc. Cậu lập tức tới Nhà máy cơ khí nông nghiệp huyện Vũ Dương báo danh. Bí thư Lương cho rằng cán bộ trẻ tuổi nên tới cơ sở rèn luyện!"



Phạm Hồng Vũ cũng cười.



"Phó Bí thư, vậy là cháu vẫn là cán bộ?"



Khâu Minh Sơn tiếp tục "hừ" một tiếng.



"Cảm ơn Phó Bí thư!"



Phạm Hồng Vũ đứng dậy, cung kính bái Khâu Minh Sơn một bái.



Có thể giữ vững thân phận cán bộ thì hắn chưa bị tổ chức xử phạt, đây cũng là kết quả cố gắng của Khâu Minh Sơn.



Tình cảm này phải nhận rồi!