Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 830 : Xảy ra chuyện lớn

Ngày đăng: 01:19 22/04/20


Tất cả dường như đã đâu vào đấy.



Nhưng, bất cứ chuyện gì đều có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa chuyện xảy ra ngoài ý muốn thường xảy ra vào lúc xuân phong đắc ý nhất.



Cảnh sắc tươi đẹp, đầu đông khó có được trời nắng. Chiếc xe số hai của huyện ủy Vân Hồ chậm rãi tiến vào trong sân thành ủy Tề Hà, dừng lại trước tòa lầu số một của Thành ủy, Phạm Hồng Vũ thân hình cao lớn khôi ngô của bước xuống xe.



Dọc đường đụng phải nhân viên công tác của cơ quan thành ủy đều khách khí chào hỏi Phạm Hồng Vũ. Kỳ thực có vài người, Phạm Hồng Vũ không hề quen. Là Chủ tịch huyện Vân Hồ, số lần hắn đến tòa lầu số một thành ủy không phải quá nhiều, chủ yếu là qua lại bên tòa nhà Ủy ban nhân dân thành phố. Dù sao thì cũng có nhiều công việc cần liên hệ với bên Ủy ban nhân dân thành phố hơn.



Nhưng Phạm Hồng Vũ không quen họ, không có nghĩa là bọn họ không biết Phạm Hồng Vũ.



Sắp trở thành Bí thư huyện ủy trẻ tuổi nhất toàn tỉnh, thậm chí là cả nước. Nếu nói Chủ tịch huyện Vân Hồ còn chưa đủ để người ta “khiếp sợ” thì Bí thư huyện ủy hoàn toàn không phải vậy. Trong một thành phố, đó là thân phận chư hầu một phương vững chắc.



Người thanh niên xu thế thăng tiến rất mạnh mẽ.



Ai có thể đoán được tương lai hắn có thể bay cao đến mức nào?



Hiện nay có khách khí một chút cũng không từ.



Chủ tịch huyện Phạm gật đầu bước đi, tươi cười như cúc, bước thẳng đến văn phòng của Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy Hạ Vân. Hôm nay Phạm Hồng Vũ tới thành phố, là vì Hạ Vân mời đến nói chuyện.



Sắp đến Đại hội nhân dân thành phố, một khi Lục Cửu được chọn làm Phó chủ tịch thành phố, chức vụ Bí thư huyện ủy có thể bàn giao lại. Đây có thể coi là lần cuối cùng Ban tổ chức cán bộ thành ủy tìm Phạm Hồng Vũ nói chuyện. chắc hẳn trước Đại hội, Đàm Khải Hoa còn muốn nói chuyện với Phạm Hồng Vũ. Bảo hắn phối hợp với Lục Cửu làm tốt các hạng mục công tác của đoàn đại biểu Vân Hồ, đảm bảo Đại hội nhân dân thành phố và Chương trình hội nghị hoàn thành thuận lợi.



Đó cũng là quy trình chuẩn mực.




Chuyện này người đứng sau đẩy tay, chính là lão Lý gia.



Đây chính là đại hào môn bậc nhất. Hạ Vân trong trường hợp không phạm nguyên tắc, bày tỏ hữu hảo với Phạm Hồng Vũ cũng không hề thừa.



Nói chuyện chừng một tiếng, Hạ Vân đưa tay lên nhìn đồng hồ, Phạm Hồng Vũ lập tức đứng dậy, lễ phép cáo từ, Hạ Vân không giữ lại, cũng chào tạm biệt hắn.



Phạm Hồng Vũ không chút vội vàng trở về Vân Hồ, ở lại thành phố, ngày mai vẫn còn có việc, phải chạy đến mấy đơn vị trong thành phố một chuyến.



Mười giờ tối, Phạm Hồng Vũ đặt quyển “Ngũ đại sử” xuống chuẩn bị đi ngủ, lúc này, điện thoại di động của hắn dồn dập vang lên. Năm ngoái điện thoại di động đổ bộ vào thành phố Giang Khẩu, hơn một năm, đã bắt đầu thịnh hành trong những người địa vịa cao, Chủ tịch huyện Phạm dĩ nhiên cũng có một chiếc.



-Xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ…



Chủ tịch huyện Phạm nghe máy, trầm ổn nói.



-Chủ tịch huyện Phạm, tôi là Trần Hà…



Đầu kia điện thoại truyền đến giọng của Trần Hà, Chủ nhiệm Trần chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện rất chú trọng khí chất, vô cùng tao nhã, lúc này đang thở hổn hển, giọng điệu có chút hoảng loạn.



Rõ ràng đã xảy ra chuyện lớn!



.