Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 838 : Không độc, không phải là trượng phu
Ngày đăng: 01:19 22/04/20
Đêm khuya, Khách sạn Thái Hoa ở huyện Vân Hồ có một phòng tiếng động rầm rầm.
Khói bay mù mịt.
Phó chủ tịch huyện Tề Chính Hồng ngậm điếu thuốc, mắt hí lại, vươn hai tay xoa xoa mặt bài, ngồi kế hắn chính Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch Bí thư Hoắc Hoa Long, vị trí tiếp theo là của giám đốc sở Giáo dục Vương Nghiêm Phong, đối diện là trưởng phong nhân sự Lỗ Giang Nam.
- Chủ tịch huyện Tề, cấp trên chưa có tin tức gì sao?
Hoắc Hoa Long vừa đánh bài vừa hỏi.
Vương Nghiêm Phong và Lỗ Giang Nam cùng chú ý nhìn lên.
Ba người này đều là thuộc hạ cũ của Tề Chính Hồng, chính một tay Tề Chính Hồng đề bạt, những người hậu duệ trung thành cùng tâm sự, nếu không có chuyện gì thì không ai lại đến Khách sạn Thái Hoa uống rượu đánh bài...
Khách sạn Thái Hoa mới được xây dựng mấy năm trước, được cho là khách sạn chất lượng ở huyện Vân Hồ, so sánh cấp bậc cũng như tiện nghi trong khách sạn cũng khá nổi bậc. Chủ Khách sạn Thái Hoa chính là của cô em vợ Lỗ Giang Nam, Lỗ Giang Nam cũng có cổ phần ở Khách sạn Thái Hoa này, còn có người nói, Tề Chính Hồng cũng có cổ phần ở Khách sạn Thái Hoa.
Nguyên nhân như thế nên Khách sạn Thái Hoa được cán bộ xem như là khách sạn thứ hai của huyện vân hồ, rất nhiều cán bộ đếu đến Khách sạn Thái Hoa tiêu phí, đều chính là muốn tạo mối quan hệ với Tề Chính Hồng cùng Lỗ Giang Nam.
Trưởng phòng nhân sự chính là người có quyền lực thực sự.
Cơ cấu biên chế huyện Vân Hồ từ khi Phạm Hồng Vũ đảm nhận chức Chủ tịch huyện, Phó chủ tịch huyện Tề Chính Hồng kiêm nhiệm chức Phó chủ nhiệm huyện ủy. Trước mắt chưa tiến hành cơ cấu cải cách, trình tự chính quyền thuộc thể chế chính phủ, chờ sau khi cơ cấu cải cách, huyện ủy sẽ sửa lại danh sách. Nhưng mặc kệ thuộc danh sách các cấp ủy quyền thì vẫn là thuộc quyền quản lý của đảng ủy chính phủ.
Tâm phúc của Tề Chính Hồng cùng nhau tụ tập, tuyệt đối sẽ gặp ở Khách sạn Thái Hoa, không thể đến Khách sạn Vân Hồ.
Chuyện Hoắc Hoa Long hỏi hiển nhiên liên quan đến chuyện người kế nhiệm chức Chủ tịch huyện của huyện Vân Hồ.
Tề Chính Hồng "hừ" một tiếng nói:
- Không có.
Trừng mắt nhìn Hoắc Hoa Long, Tề Chính Hồng trầm ngâm, hai hàng chân mày nhíu lại.
Vương Nghiêm Phong mỉm cười nói:
- Thật sự muốn có để chứng minh không phải không có biện pháp.
- Vậy sao? Cậu nói thử xem.
Tề Chính Hồng nhất thời có chút hứng thú, ba người đồng loạt nhìn Vương Nghiêm Phong, chăm chú lắng nghe.
Vương Nghiêm Phong đưa mắt nhìn xung quanh, xác định không có ai nghe lén mới hạ giọng nói nhỏ.
Tề Chính Hồng, Lỗ Giang Nam, Hoắc Hoa Long nhìn mặt nhau.
Hoắc Hoa Long chép miệng nói:
- Chuyện này.... Có phải quá độc ác không? Ngộ nhỡ...
Liếc nhìn Tề Chính Hồng một cái, không dám nói tiếp.
Vương Nghiêm Phong nhỏ giọng nói:
- Chủ nhiệm Hoắc, nếu lần này Phạm Hồng Vũ làm bí thư, Phó chủ tịch huyện Tề lại không được lên chức, cậu cho chúng ta còn con đường lui sao?
Ba người lại cả kinh, mỗi người đều lộ lên vẻ mặt sợ hãi.
- Chủ tịch huyện Tề, nếu không phải là quân tử cũng chẳng phải là trượng phu, chúng ta không có nhiều thời gian lắm, phải nhanh chóng ra tay thôi.
Giọng nói của Vương Nghiêm Phong lại cất lên lần thứ hai.