Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 857 : Giải quyết hậu quả
Ngày đăng: 01:20 22/04/20
Văn phòng làm việc của Cục công an Giang Khẩu, ở phòng làm việc số tám, Phó trưởng phòng Hám Văn Thanh đang ngồi trên ghế sô pha, thẩn nhiên lắc lư theo điệu nhạc, cùng nhâm nhi thưởng thức trà.
Hám Văn Thanh hơn bốn mươi tuổi, bụng hơi phệ, dáng người mập, với tư cách phó phòng công an lại làm công tác phân công quản lý, Hám Văn Thanh thật sự có quyền lực ở cục công an...Nhiều năm thế này, Hám Văn Thanh cũng không nghĩ đến hướng lên trên, với chức phó phòng công an nhìn qua thì hơi kém nhưng trên thực tế khác nhau một trời một vực.
Phó trưởng phòng công an vẫn thuộc lĩnh vực cán bộ kinh doanh, Trưởng phòng công an được gọi là "chính trị gia", đi đầu trong việc cải cách và mở cửa, địa vị ở Giang Khẩu hết sức quan trọng. Bởi vì đối với công tác an ninh thật sự xem trọng thì công an thị trấn này được tiến cử lên Thành ủy rồi,có đôi khi vẫn là từ Thành ủy trở thành Bí thư Ủy ban chính trị pháp luật.
Là một thành viên Thành ủy, điều được xem trọng nhất là trình độ, số thành viên cũng không thấp hơn thành viên trong bộ máy trực thuộc trung ương.
Hám Văn Thanh có thể dựa trình độ và năng lực của họ để thực hiện tốt bảo quản an ninh, từng bước từng bước tiến lên chức Phó trưởng phòng nhưng không có tình huống đặc thù xuất hiện, tiếp nhận chức vụ công an, từ khi Giang Khẩu trở thành một thành phố đến nay dường như người tiếp nhận chức vị ở Cục công an đều từ các cương vị khác nhau đảm nhiệm, đa số là Bí thư Quận ủy được điều chuyển đến hoặc từ tỉnh phái xuống, nhân viên công tác ở Cục công an thành phố Giang Khẩu cao nhất là lên đến chức Phó cục trưởng, chưa từng có ai trực tiếp lên chức Cục trưởng.
Việc này cũng không có gì, Hám Văn Thanh đã muốn an nhàn, trơ mắt hưởng thụ cuộc sống.
Hám Văn Thanh bưng lên một trà chanh uống ngay một hơi, thư ký bỗng nhiên gõ cửa tiến vào. Hướng anh ta hội báo:
- Cục trưởng Hám, có một vị khách, tự nhận là Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ tỉnh Thanh Sơn, họ Phạm muốn gặp anh....
Hám Văn Thanh nhất thời trố mắt nhìn, cảm giác có chút kinh ngạc hỏi lại:
- Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ tỉnh Thanh Sơn?
- Dạ đúng.
Người thư ký gật đầu, thấy Hám Văn Thanh ngạc nhiên có chút khó hiểu, liền giải thích vài câu.
- Cục trưởng Hám, tôi đoán là chuyện ngày hôm qua, chính là chuyện Công ty hậu cần Thông Thiên gây chuyện đối với Công ty tiêu thụ Giang Khẩu, dường như thuộc huyện Vân Hồ.
Hám Văn Thanh giật mình.
Những trường hợp thế này nói chung không đến mức kinh động đến Cục công an thành phố, trên thực tế, ngày hôm qua, Công ty tiêu thụ Giang Khẩu cũng đã báo cao với người của Cục công an, nhưng người của Cục công an ai cũng biết Công ty hậu cần Thông Thiên là công ty đặc biệt, một mặt làm cho có lệ với người của huyện Vân Hồ, một mặt báo cáo tình huống lên Cục công an thành phố, không được đề cập đến Công ty hậu cần Thông Thiên, nếu ai làm trái thì có kết quả không tốt.
Không thể đụng vào.
Ngoài miệng thì nói như thế nhưng trên thực tế Chủ tịch tỉnh La đang bị bệnh nguy kịch, nghe nói không lâu sau sẽ rời nhân thế. Năm đó, Chủ tịch tỉnh La còn thực quyền, thực sự đối với cán bộ cấp phòng như Hám Văn Thanh có uy khá lớn, ngay cả sau khi không còn công tác nữa, người ta vẫn nể mặt lão, bất quá lúc này sắp tạ thế, nên không còn là vấn đề nữa.
Nói cách khác, hiện tại Phó trưởng phòng Hám đã có thể hoàn toàn không cần để ý đến mối quan hệ của Phạm Hồng Vũ cùng Chủ tịch tỉnh La.
Nghĩ đến điều này, Hám Văn Thanh rụt rè đứng lên.
Nhớ lại năm đó, ông ta đã hung hăng nói năng nặng nề với người trẻ tuổi này trước mặt nhiều cảnh sát, hung hăng tát cậu em vợ một bạc tai, sau đó đều giải thích rõ ràng với vợ y.
Có thể nói đây chính là lịch sử đáng nhớ của Phó trưởng phòng Hám.
Làm cho Cục trưởng Hám mất mặt trước người tự xưng là Bí thư Huyện ủy họ Phạm kia.
- Bí thư Phạm, xin hỏi cậu đến tìm tôi có chuyện gì không?
Lời nói có chút biến đổi, sắc mặt của Hám Văn Thanh cũng thay đổi theo, ngoài cười nhưng trong không cười, nhìn nhìn Phạm Hồng Vũ, trở lại giọng nói cách nhìn của một vị Phó cục trưởng Cục công an đối với một vị Bí thư Huyện ủy trước mặt, làm như quan tâm nhưng giọng nói lạnh lùng, cách xa.
Đối với sự thay đổi này của Hám Văn Thanh làm cho Phạm Hồng Vũ không thể đoán được nguyên nhân nhưng cũng có thể hiểu được một phần, có lẽ vì Chủ tịch tỉnh La đã nghỉ hưu, đã không còn thực quyền nữa.
Trong quan trường, thái độ của gã cũng bình thường, không cần chú ý lắm.
Hôm nay hắn đặc biệt đến tìm lãnh đạo Cục công an thật sự chính muốn thấy được thái độ như thấy trước quá trình, thân là Bí thư Huyện ủy, thể chế nội lãnh đạo bên trong, dù có làm chuyện gì nên tìm hiểu quá trình của nó để mọi người không bị chỉ trích.
Nhiều năm kinh nghiệm trong hệ thống Phạm Hồng Vũ càng ngày càng hiểu được tầm quan trọng của "nguyên tắc". Một số quy tắc được dựng lên thì phải có sự hợp lý của nó, không được tự ý phá hỏng, bằng không không thể nào giữ vững nguyên tắc được.
- Phó trưởng phòng Hám, là vầy, hôm qua tôi cũng đã phản ánh tình hình lên cục lãnh đạo về tình hình Công ty tiêu thụ sản phẩm nông lâm ngư nghiệp, ở Giang Khẩu chúng tôi cũng có một chi nhánh...
Phạm Hồng Vũ nói ít mà ý nhiều, về phía Hám Văn Thanh nói một chút tình huống cơ bản, đoán chừng Hám Văn Thanh hẳn đã sớm biết nhưng đây là một việc khá. Mặc kệ Hám Văn Thanh có muốn hay không nhận được hội báo này, nếu hắn đến "báo án" thì phải nói rõ tình huống.
- Phó trưởng phòng Hám, hy vọng án này có thể được quý cục xem trọng, nhanh chóng cho chúng tôi một kết quả xử lý tốt nhất.