Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 85 : Chủ Tịch Huyện Phạm
Ngày đăng: 01:12 22/04/20
Một buổi tối của cuối tháng ba, gió xuân vào ban đêm vẫn khá lạnh lẽo, một chiếc xe jeep quân dụng màu xanh lá mạ đưa Phạm Hồng Vũ về đại viện huyện ủy Vũ Dương.
Vụ án Trịnh Phong Khuông, hôm nay chính thức tuyên án.
Trịnh Phong Khuông, Hoàng Liên Sinh và sáu kẻ cầm đầu khác, với tội danh giết người, cố ý gây thương tích, cưỡng hiếp…nên đã bị phán tử hình, lập tức tiến hành. Còn 12 tòng phạm người thì bị phán chung thân, người thì bị phán tù có thời hạn. Phó bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện Vũ Dương Trịnh Thiên Bình, vì làm việc trái pháp luật, bao che tội phạm, tham ô nhận hối lộ, nên bị xử 15 năm tù giam. Ngoài ra, hai người phụ trách Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện, Công an huyện cũng bị liên can mà bị xử phạt tù có thời hạn.
Hệ thống chính trị, pháp luật của huyện Vũ Dương gần như được thay máu.
Vụ án được xác định, cuộc sống của Phạm Hồng Vũ và Hạ Ngôn ở quân doanh cũng kết thúc.
Về nhà giữa đêm khuya, chính là yêu cầu của Phạm Hồng Vũ. Hắn không muốn về ban ngày vì dễ gây ồn ào, những lúc phải khiêm tốn thì nhất định phải khiêm tốn, chỉ có đối mặt với “kẻ thù” thì hắn mới cao điệu hành sự.
Xe jeep đưa Hạ Ngôn về nhà máy Cơ khí nông nghiệp trước, sau đó mới đưa hắn về đại viện Huyện ủy.
Đúng vậy.
Phạm Vệ Quốc đã trở lại.
Sự liên lụy của vụ án Trịnh Phong Khuông tương đối sâu, không chỉ hệ thống chính trị pháp luật huyện Vũ Dương thay máu đơn giản như vậy. So với trí nhớ của Phạm Hồng Vũ thì có rất nhiều điểm trùng hợp.
“Vận mệnh chính trị” của huyện Vũ Dương, thậm chí cả địa khu Ngạn Hoa đều vì thế mà thay đổi.
Phạm Vệ Quốc được trở về với vị trí chỗ ở cũ, lầu ba đơn nguyên ba tòa nhà số 1.
Sau khi Phạm Vệ Quốc được điều lên cục Công nghiệp địa khu, thì căn hộ này tạm thời vẫn được phân cho ai. Khu nhà ở của Ủy viên thường vụ Huyện ủy không phải người nào cũng có tư cách vào ở. Hiện tại, lãnh đạo Văn phòng Huyện ủy xem chừng đang thầm kêu may mắn.
May mà không chuyển phòng ở của Phó chủ tịch huyện Phạm cho người khác. Ai biết mấy tháng trôi qua Phạm Vệ Quốc sẽ được trở lại huyện Vũ Dương?
Và, không còn là Phó chủ tịch thường trực huyện nữa, mà là Chủ tịch huyện.
Trước đó không lâu, ngày xét xử chính thức vụ án Trịnh Phong Khuông ngày thứ ba. Địa ủy triệu tập cuộc họp, thảo luận vấn đề cán bộ, căn cứ đề nghị của Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa, Phó cục trưởng cục Công nghiệp Địa khu Phạm Vệ Quốc, được điều trở lại đảm nhiệm chức Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch ủy ban nhân dân huyện Vũ Dương.
Ban lãnh đạo cũ của huyện Vũ Dương, tiến hành cuộc điều chỉnh lớn.
Bí thư Huyện ủy Quy Văn Hòa, Chủ tịch huyện Vương đều bị chuyển đi nơi khác, Quy Văn Hòa thậm chí đã bị xử lý kỷ luật đảng. Khi ông ta cầm đầu bộ máy Huyện ủy, để xuất hiện một tên bại hoại như Trịnh Thiên Bình, và Trịnh Phong Khuông nên bị liên lụy cũng là điều dễ hiểu.
Chủ tịch huyện Vương là bị “vạ lây”.
Vụ án này rất lớn, Chủ tịch huyện muốn không bị liên lụy cũng lớn. Tuy nhiên chỉ có điều Chủ tịch huyện Vương vẫn chưa có ai xử phạt.
Sự điều chỉnh của bộ máy huyện Vũ Dương đã nằm trong dự liệu của mọi người. Tết âm lịch vừa qua, đại viện huyện Vũ Dương đã nghị luận rất nhiều vấn đề, không còn là cha con Trịnh Phong Khuông sẽ nhận kết cục nào nữa, mà là ai sẽ là tân Bí thư huyện ủy, tân Chủ tịch huyện.
Phạm Hồng Vũ cười nó:
- Mẹ, lời này cũng đúng lắm. Đợi ba về con sẽ tâm sự với ba, khuyên ba một chút. Đôi khi muốn làm tốt công tác còn phải chú ý đến phương pháp. Bí thư Khâu luôn nhấn mạnh việc giải phóng tư tưởng, cũng là có nguyên nhân đấy.
- Ha ha, Hồng Vũ, giờ con phải sửa miệng rồi, phải là Chủ tịch Địa khu Khâu mới đúng.
Khâu Minh Sơn đã thăng chức làm Chủ tịch Địa khu, Phạm Vệ Quốc làm Chủ tịch huyện.
- Đúng, Chủ tịch địa khu Khâu.
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười.
- Haiz, vậy…con và cái cô Triệu Ca kia…
Nói chuyện một lúc, Quản Lệ Mai bỗng nhiên nghĩ đến Triệu Ca. Lần trước gặp ở quân doanh, tận mắt nhìn thấy Triệu Ca ở trong đó. Không biết thời gian qua có qua lại với Phạm Hồng Vũ nữa không.
Đây chính là một tâm bệnh của Quản Lệ Mai.
- Phạm Hồng Vũ cười khổ nói:
- Mẹ, con mời về nhà, chúng ta không nói vấn đề này nữa có dược không?
Đây là sự thực, Phạm Hồng Vũ cũng rất đau đầu.
Một bên là tình yêu, bên kia là tình thân, cũng khó biết được cái nào nặng cái nào nhé.
- Được, hôm nay sẽ không hỏi nữa.
Quản Lệ Mai cũng đồng ý, không hỏi nữa.
- Vậy, còn công tác sau này của con con tính sao? Nhà máy Cơ khí nông nghiệp cũng không phải là chỗ tốt gì.
Phạm Hồng Vũ vốn là cán bộ hành chính biên chính đàng hoàng, bị đá một cái đến nhà máy Cơ khí nông nghiệp thì được coi là chuyện gì? Hiện giờ Khâu Minh Sơn đã thăng chức lên làm Chủ tịch Địa khu, Phạm Vệ Quốc làm Chủ tịch huyện, chẳng lẽ còn để “đại công thần” Phạm Hồng Vũ tiếp tục ở nhà máy Cơ khí nông nghiệp sao?
Người khác đồng ý, Quản Lệ Mai cũng không đồng ý.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Việc này không vội, cứ xem rồi tính sau thôi mẹ.