Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng

Chương 85 : Ngoại truyện 18

Ngày đăng: 21:43 06/05/20


Diệp Linh Tiệp ngồi trong cửa hàng, cố gắng đem hết giấy tờ sổ sách còn nợ của ngày hôm qua nhập vào máy tính, tâm tư thỉnh thoảng vẫn không kìm nén được mà nhớ lại tối qua, cô đã lên giường với anh chàng đeo kính Đào Tử Tuấn đó!



Đào Tử thật là mạnh mẽ ~ Quả nhiên là cường công ~ cường công ~



Khó trách tên tiểu thụ yêu nghiệt kia lại thương anh như vậy!



Ai ~~~~



Ngày hôm qua vì được anh đề nghị làm người yêu cho nên cô đã rất vui sướng để cho anh ăn sạch từ đầu đến chân, nhưng lại quên mất không hỏi anh là khi nào thì anh sẽ chia tay với tiểu thụ rồi?



Vừa nghĩ tới Trầm Úy Vũ, nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt đào hoa mị hoặc lòng người còn long lanh nước mắt kia, Diệp Linh Tiệp liền 囧…



Nếu như cô là tên tiểu thụ đó, cô thật sự không muốn chia tay với anh đâu!



Biết đi đâu mà tìm được một người bề ngoài nhã nhặn lịch sự nhưng nội tâm lại phóng khoáng, dáng người tinh tráng mạnh mẽ như anh chứ? Đào Tử Tuấn thật đúng là cực phẩm trong giới BL.



Hu hu…Chẳng lẽ phận cô chỉ có thể làm thiếp thôi sao? Dù sao người ta cũng đến trước cô mà…Cô coi như thành người thứ ba rồi…



Tại sao ông trời lại muốn trêu đùa cô như vậy chứ?



Diệp Linh Tiệp cô từ nhỏ đến lớn phẩm hạnh tốt đẹp, là cô bé người gặp người thương, chẳng qua là xinh đẹp hơn người một tý thôi, lại có tính thích chủ động cưa đổ đàn ông, nhưng không lẽ vì tính xấu đó nên ông trời mới phạt không cho cô có được người đàn ông mà cô thật sự yêu thương sao?
Cô tặng cho hắn một cái nhìn xem thường, rất muốn tung một nắm đấm cho hắn răng rơi đầy đất, có thế thì hắn mới không thể nói ra những lời buồn nôn như thế nữa, đúng là miệng chó không mọc được ngà voi.



Cái nhìn xem thường của cô lại được Trương Chí Thịnh hiểu thành cô đang liếc mắt đưa tình với hắn, nụ cười càng trở nên rạng rỡ hơn, hắn biết là Diệp Linh Tiệp vẫn còn yêu hắn lắm mà!



Nếu tay đã không rút ra được thì cô cũng không muốn giằng co với hắn nữa, miễn cho để tay bị thương thì lại phải tu dưỡng, rất phiền phức!



“Linh Tiệp, chúng ta ra kia cùng nhau chơi một ván bài đi. ” Hắn lấy lòng nhìn cô nói, thầm nghĩ muốn giữ cô lại bên cạnh một lúc, cho nên nếu có trò gì vui thì chắc chắn sẽ thu hút được sự chú ý của cô.



Khẽ nhướn mi, Diệp Linh Tiệp hỏi: “Nếu tôi thắng ba ván thì anh có thể đừng làm phiền tôi nữa được không?”, cô chính là muốn dùng ván bài này để xua đuổi đống ruồi bọ đáng ghét này đi.



“Vậy nếu anh thắng ba ván thì em có thể nhảy với anh một bài được không?” Hắn hỏi lại, từ trước đến nay hắn đều rất may mắn khi chơi bài, không là quốc vương thì cũng là quý tộc, cho nên thắng ba ván đối với hắn là một chuyện khá dễ dàng, hắn có thể cam đoan nắm chắc 80% phần thắng.



Diệp Linh Tiệp trong lòng chỉ muốn đuổi tên khốn này đi thật xa, cho nên không nghĩ ngợi gì mà đồng ý luôn.



Hai người ngồi đối diện nhau, cộng thêm hai người đồng nghiệp, bốn người cùng tập trung vào các lá bài trong tay mình.



Trương Chí Thịnh sau khi xem bài của mình xong, liền ngước nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Diệp Linh Tiệp, vui vẻ huýt sáo một cái.



Ván này, hắn thắng chắc rồi!