Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng
Chương 86 : Ngoại truyện 19
Ngày đăng: 21:43 06/05/20
Trương Chí Thịnh cầm trong tay những quân bài tú lơ khơ, mắt liếc một lượt để thăm dò những lá bài của người khác, trong lòng thầm tính toán về khả năng thắng cuộc của mình.
Đã bốn ván trôi qua, hắn và Diệp Linh Tiệp bất phân thắng bại, tỷ số là hai đều, ván này sẽ là ván quyết định, giang sơn mỹ nhân nhất định phải thuộc về hắn, hắn không hy vọng đêm nay chỉ có thể trơ mắt mà ngắm nhìn cô thôi đâu.
Phải nói thật là hắn khá kinh ngạc với vận may của Diệp Linh Tiệp, ít nhất theo kinh nghiệm của hắn thì đối thủ hầu hết là bị hắn áp chế, mà lúc này hắn không thể để bị thất thế, cho nên phải thật cẩn thận mà đối phó mới được.
Diệp Linh Tiệp quả nhiên là một người phụ nữ rất xứng đôi với hắn, chỉ có sự cao ngạo của cô mới thỏa mãn được tiêu chuẩn cao về phụ nữ của hắn mà thôi ~
Trong tay bốn người đều còn lại rất ít bài, hắn và Diệp Linh Tiệp mỗi người còn bốn lá, nhất thời vẫn chưa thể phân thắng bại!
“Đôi 4. ” Đồng nghiệp A đánh một đôi 4 đỏ.
Tiếp đến là lượt của Diệp Linh Tiệp, cô quyến rũ cười nói: “Đôi 2. ” rồi đánh ra một quân 2 nhép và một quân 2 cơ, đồng nghiệp B kế tiếp lập tức nhăn nhó mặt mày, nói: “Bỏ qua. ”
Cô không tin Trương Chí Thịnh còn có thể may mắn mà thắng được cô! Nhìn khuôn mặt tự đắc như thể không ai đẹp bằng hắn kìa! Cô thật sự chỉ muốn biến hai quân bài còn lại trên tay thành phi tiêu rồi ném vào mặt hắn thôi!
“Ái chà ~ Linh Tiệp, tuy rằng anh lại làm vua, nhưng em cũng đừng dùng ánh mắt ngưỡng mộ như vậy nhìn anh chứ. ” Nói xong hắn đánh xuống một quân 2 rô và một quân 2 bích, đắc ý nở nụ cười.
Diệp Linh Tiệp lập tức phát hỏa, nhưng cũng đành nghiến răng nghiến lợi nói: “Bỏ qua. ”
Trương Chí Thịnh nghe xong thì suýt hộc máu, rõ ràng là cô đang muốn hắn bị bẽ mặt trước mọi người đây mà, bèn trào phúng nói: “Linh Tiệp, mắt nhìn người của em kém thật đấy, tên bốn mắt này chắc chắn là loại không ham mê nữ sắc, giống như một tên đầu gỗ vậy, với lại cũng chẳng đẹp trai lắm, anh cho em một cơ hội nữa, tốt nhất là em nên quay trở lại bên anh đi!”
Rốt cục là ai cho ai cơ hội hả?! Con mẹ nó cái cơ hội nhà anh!
“Trương Chí Thịnh, anh ăn nói lịch sự một chút cho tôi!” Diệp Linh Tiệp hận không thể giơ ngón giữa ra với hắn, kèm theo một tiếng chửi “Fuck you”, nhưng cô đành phải kìm chế xúc động, tuyệt đối không thể làm ra chuyện thấp kém như vậy trước mặt Đào Tử Tuấn và đồng nghiệp của anh được.
“Ha ha ha ~ Lời anh nói không đúng sao? Huống hồ sao một người đàn ông mà phải để em lên tiếng bảo vệ như vậy chứ, hắn ta phải bảo vệ em mới đúng, thật chẳng có chút tài cán nào, ha ha ~” Trương Chí Thịnh kiêu ngạo nói, muốn dựa vào khí thế để áp đảo sự lạnh lùng của tên bốn mắt kia, ánh mắt đó cứ nhìn hắn chằm chằm, làm cho hắn không mấy được tự nhiên.
Diệp Linh Tiệp tức giận giậm chân, bởi vì Đào Tử Tuấn thật sự chưa từng thể hiện tài năng gì của anh cho cô thấy, mà cô thì cũng chỉ biết anh là trưởng phòng của một công ty nào đó thôi, trưởng phòng thì có tài cán gì đặc biệt chứ, chắc là không rồi…Nếu có thể, cô thật sự muốn biến thành một con hổ cái, lao tới xé xác Trương Chí Thịnh thành tám mảnh.
“Hừ! Thích tài cán đúng không, đơn giản thôi!” Đào Tử Tuấn cởi áo vest ngoài ra rồi đưa cho thủ trưởng giữ, tiếp đó nới lỏng cà vạt, cởi hai cúc áo sơ mi trên cùng ra, xắn tay áo lên, cuối cùng ghé vào tai Diệp Linh Tiệp nói: “Chờ anh giải quyết hắn xong thì sẽ đến lượt em. ”
Diệp Linh Tiệp nghe xong mà nhũn hết cả chân, cô chưa từng thấy một Đào Tử Tuấn cường thế như vậy, làm cho tim cô đập thình thịch không thôi.
Liếc mắt nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Trầm Úy Vũ, trong nháy mắt cô lại 囧…
Hu hu…Cô vừa mới trắng trợn ở trước mặt tiểu thụ cướp người đàn ông của anh ta, mà lúc này anh ta vẫn còn tỏ ra bình tĩnh ngồi một chỗ giúp Đào Tử Tuấn cầm áo khoác nữa chứ, thật đáng sợ quá đi