Ra Vẻ Mang Tool Hack Là Dễ Chết Nhất

Chương 26 : Siêu thị sát vách có bán khoai chiên sale nửa giá

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Editor: Đông Vân Triều



Cố sự vừa dài lại vừa buồn.



Ta ứ thích.



Đũa tre trong tay ta rơi xuống bàn cái "cạch", bốn người mang bốn tâm sự khác nhau đều cùng nhìn vào hai chiếc đũa nằm lăn lóc, lại không có ai nhặt lên.



Vân Giang Ly chợt nói làm lỡ dở thời gian, muốn đi chuẩn bị, vội vàng lôi kéo Tần Trầm Uyên đi ra.



Dạ Đàm ngồi không nói một lời, đôi mắt âm u ẩn dưới từng tầng tóc đen, bên ngoài mặt trời chói chang nhưng lại không chiếu tới đáy mắt hắn.



Ta gọi: "A Đàm."



Dạ Đàm hơi ngẩng đầu nhưng không nhìn ta, máy móc đáp: "Vâng."



Ta: "Sao lúc nào ngươi cũng thành bia đỡ đạn thế HA HA HA HA HA."



Dạ Đàm: "..."



Ta lại hỏi: "Nhị thiếu gia mua ngươi với giá bao nhiêu?"



Dạ Đàm đáp: "Giá giảm đi một nửa, bẩm chủ nhân, là ba trăm mười hai lượng."



Nếu như Dạ Đàm có tên giang hồ, nhất định phải gọi: Đuýt nồi Đại hiệp. Vừa rẻ rúng lại còn là bị thịt đỡ đạn cao cấp.



Ta: "HA HA HA HA HA HA HA HA."



Dạ Đàm ho khan một tiếng, biểu hiện dần dần có chút buồn bực.



"Rất buồn cười sao?" Hắn hỏi.
"Sau ngày đó, ta hoàn toàn không thấy bóng nàng." Tần Trầm Uyên ấn lại mi tâm, đau buồn nói, "Vân Tích Chỉ ca ca cũng từ đây lại không tin tức... Thất ca gặp tai bay vạ gió, hắn nhất định là người thương tâm nhất. Chỉ mong hắn không nghĩ quẩn rồi làm việc ngu ngốc."



Ta nghĩ đi nghĩ lại. Nếu Dạ Đàm thực sự bị bỏ thuốc, vì sao hắn lại phải giấu xác, còn giấu nguyên do?



Ta bỗng nhiên linh quang chợt lóe: "A Đàm, ta muốn hỏi ngươi, trong ba ảnh vệ mang danh hiệu, Dạ Ẩn, Dạ Quân, Dạ Sát, nếu bàn về công phu dùng độc, ai lợi hại nhất?"



Dạ Đàm nói: "Đương nhiên là Dạ Sát rồi."



"...Vậy ngươi cảm thấy có người có khả năng hạ độc ngay trước mắt hắn?" Ta biết mọi chuyện không ổn.



Dạ Đàm kiêu ngạo nói: "Tuyệt đối không thể."



...Xong, giả thiết sụp đổ.



Khổ cực suy nghĩ mấy chục phút, đổ trong một giây.



Nếu thần trí hắn tỉnh táo, tại sao lại thí chúa? Đầu óc ta đặc lại như keo dán, đủ loại suy nghĩ chằng chịt nhưng nếu nhìn kĩ sẽ thấy chẳng cái nào ra cái nào.



Càng ngày càng cảm thấy, cực kì phức tạp, cực kì phiền phức. Thật muốn mở VIDEO ghi chép ra nhìn.



Lý tưởng thì hay lắm nhưng thực hành lại không ra gì, ta u oán nhìn Dạ Đàm, lần cuối hắn hôn ta phảng phất cứ như thể chuyện kiếp trước rồi vậy, xa tít mù khơi.



Ta cảm giác nếu không cởi bỏ nút thắt này – mà thậm chí ta còn chả biết là cái gì – thì hắn sẽ không bao giờ hôn ta nữa luôn, giữ rịt lấy cái trinh môi chết tiệt của hắn!



Eo ôi vừa nghĩ là mồ hôi chảy lạnh cả người!



- ----



Đông Vân Triều: Như vậy túm quần là các bạn có thể thấy tên chương nó chả liên quan gì đến nội dung luôn, tác giả đặt chơi chơi vậy thôi:)) Với cả nhiều bạn cmt với like quạ, tớ ấm cả lòng, cảm ơn các bạn:">