Ra Vẻ Mang Tool Hack Là Dễ Chết Nhất

Chương 60 : [Phiên ngoại] Giấc mộng ban trưa 2

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Editor: Đông Vân Triều



Quý Mão băng bó cho Bính Tuất xong thấy sắc mặt hắn trắng bệch tiều tụy, mới mấy ngày không gặp mà đã gầy không ra hình người. Thuận miệng hỏi: "Mấy ngày rồi chưa ăn?" rồi không chờ hắn hiểu đã loay hoay tìm đồ ăn.



Bữa ăn ở Dạ Hành ngàn ngày như một, cơm trắng chan nước mắt với rau luộc, chắc là sợ mùi thức ăn bám vào người các ảnh vệ. Nhưng hiện tại đang có một bệnh nhân cần bồi bổ, Quý Mão thật sự âu sầu, thở dài tự nhủ: "Sớm biết có ngày hôm nay thì lúc trước không nên phung phí điểm đổi đường như vậy, phải đổi thịt."



Bính Tuất nghe xong, đầu óc cố gắng hoạt động, đột nhiên giãy giụa ngồi dậy, lật gối đẩy ván giường lộ ra một chỗ giấu đồ nho nhỏ chỉ to bằng một viên gạch trong phòng, lục lọi rồi kín đáo đưa cho Quý Mão một thứ.



Cực kỳ trịnh trọng!



Quý Mão đầy mặt ghét bỏ mà ném đi, một viên đường chả biết để bao lâu mà đã nổi mốc xanh bay vèo ra ngoài.



"Cái sở thích giấu đồ kỳ quái gì vậy..." Quý Mão chùi tay vào áo hắn, cảm giác buồn nôn đã lên đến tận cổ.



Bính Tuất chỉ vào viên đường mốc meo kia: "Quý Mão."



Viên đường: Yo~~~~~~



Quý Mão thấy ánh mắt hắn kiên định, nghĩ một chút, đột nhiên kịp phản ứng: "Đừng nói là viên năm ngoái ta đưa ngươi nhé??!"



Bính Tuất gật gật đầu.



Đồ ăn quá đát cũng xem như bảo bối giấu dưới gối, Quý Mão thầm nghĩ đầu óc tên này không phải là dạo gần đây mới có bệnh, mà đã có bệnh từ lâu rồi, bất đắc dĩ nói: "Không tranh thủ ăn đi, giữ lại để gọi gián với kiến tới à."



Bính Tuất không hiểu nhưng vẫn gật đầu: "Vâng."



Quý Mão thấy hắn hiểu chuyện bày tỏ vui mừng.



Ném đi viên đường vướng bận kia, Quý Mão thấy trong chỗ khuất còn có một cái bọc rách rưới lộ ra đồ vật rất quen. Bính Tuất thấy hắn nhìn, cũng móc ra kín đáo cho Quý Mão luôn.




Bính Tuất được tắm táp, ăn uống đầy đủ trông khác hẳn ra. Quý Mão thỏa mãn đánh giá, mặt mày người ta như sơn, tóc ngắn khỏe khoắn, tuy nhìn hơi bệnh dịch tí nhưng chắc người khác chỉ cảm thấy hắn lạnh lùng kiệm lời, dẫu có lỡ vì cấu tạo não khác thường mà chảy nước dãi vô tội vạ thì cùng lắm người qua đường chỉ vỗ tay: WOW, quả thật là cường giả, ngủ chảy nước miếng mà vẫn có thể mở mắt.



Quý Mão nhét hắn vào trong chăn ra lệnh ngủ, Bính Tuất nằm thẳng cẳng nhìn y, không có ý tứ muốn đi gặp Chu Công. Quý Mão chờ một lúc vẫn thấy hai mắt người thô lố nhìn mình, bạo lực đập vào gáy hắn rồi leo lên giường mình ngủ.



Quý Mão ngủ không sâu, tỉnh sớm, ngoài cửa sổ vẫn treo vầng trăng vằng vặc. Y ngồi dậy mới nhớ ra mấy ngày này Dạ Hành không tổ chức thí luyện, lại nằm xuống.



Năm mới bắt đầu, chính là thời điểm lạnh nhất. Gió thổi đập vào cửa sổ, tuyết rơi. Ám vệ lăn lộn từ Dạ Hành ra nào có sợ chút lạnh này. Quý Mão bắt chéo chân lẳng lặng nhìn bông tuyết bay bay ngoài cửa, chẳng biết thằng ngốc phòng bên thế nào.



Lúc tắm rửa hôm qua, y có sờ qua vào da thịt của người nọ, lạnh tựa băng cơ ngọc cốt. Trời như này, chẳng biết hắn có lạnh quá rồi toi mạng luôn không.



Quý Mão xoay người xuống giường nhảy sang phòng sát vách, Bính Tuất vẫn còn ngủ say, có lẽ mệt mỏi không ít. Người chung nhà với Bính Tuất đều chê ỏng chê eo nào là mùi thuốc quá nồng nào là đần độn cũng có thể lây lan qua đường tiếp xúc, đều bỏ của chạy lấy người mà sang gian nhà khác rồi, hắn một mình nằm ở đây trông càng thêm thê thảm.



Quý Mão tự nhiên như không leo lên giường của thanh niên độc thân, giơ tay sờ trán hắn. Bính Tuất mơ màng cảm giác được nguồn nhiệt nóng ấm, không tự chủ cọ cọ vào tay y.



Quý Mão bật cười đẩy hắn ra, lật gối hắn lên lấy ra một tấm lệnh bài, tự nhủ: "Đằng nào ngươi cũng không dùng... thôi thì, để ta tiêu hộ cho nha."



Quý Mão đổi một chậu than, một bao diêm và mấy cái chăn bông, nhóm lửa cuối giường Bính Tuất, chăn cũng đắp lên người hắn. Phòng vắng cuối cùng cũng ấm lên một chút.



"Thật ấm áp!" Quý Mão khều khều cục than cháy đỏ, nhìn lửa nhảy lách tách bập bùng, lòng lưu luyến không rời nguồn nhiệt này, lẩm bẩm: "Chỉ là chút nhiệt độ mà thôi... Ta còn tưởng rằng mình đã sớm quen..."



Bính Tuất ngủ càng say giấc hơn.



Quý Mão nhìn mấy tầng chăn bông dày dặn trên người hắn, lòng hơi ngứa ngáy muốn thử, dứt khoát chui vào. Bính Tuất một khắc trước còn lạnh như người chết, giờ đã nóng hơn rất nhiều. Quý Mão ôm hắn, giữa bầu không khí ấm áp hiếm có mà dần thiếp đi.



——-



Đông Vân Triều: Cứ "hắn" mãi dễ loạn, thôi thì đổi hết ngôi của Quý Mão là "y" nha.