Ra Vẻ Mang Tool Hack Là Dễ Chết Nhất

Chương 84 : [Phiên ngoại] Tử Tức - Tặng quân một con đường khác 1

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Editor: Đông Vân Triều



Cả đời này của ta, là để tận lực đưa hắn lên một con đường hoàn toàn tương phản với ta.



Nói gì tới hối hận.



[01]



Hai mươi năm trước, thế gian không Tung không Hoành, cũng không có Chung Ly uyển.



Ngũ hồ tứ hải thất tông thập nhị phái, tất cả đều phải nghe lệnh điện Uổng Sinh bên bờ sông Vu Thủy.



Dưới trướng điện Uổng Sinh là Thập điện Diêm La, ai cũng có sở trường riêng, tinh kỳ môn độn giáp, thiện vu độc quỷ thuật, đánh đâu thắng đó. Chủ tọa điện Uổng Sinh đi đâu cũng có sáu bảo tiêu – sáu Huyền Giáp thiết kỵ, bất chấp vương pháp, không gì không làm.



Điện Uổng Sinh tàn nhẫn cực đoan, người người phẫn nộ đã lâu, nhằm củng cố căn cơ, yêu cầu chưởng môn mỗi phái phải đưa một người quan trọng đến điện Uổng Sinh làm con tin.



Chung Ly uyển mặc dù nằm ở Trung Nguyên trọng yếu nhưng cũng chỉ là một tiểu môn hộ, trốn được kha khá năm. Ngày yêu cầu con tin rơi xuống đầu chủ nhân đương nhiệm của Chung Ly uyển - Chung Ly Khiêm, thứ tử Chung Ly Tử Tức đang ngồm xổm bên bờ sông nhìn ca ca dạy cách bắt cá. Lúc ấy, trưởng tử Tử Hư chín tuổi, thứ tử Tử Tức bảy tuổi.



Ca ca Tử Hư chưa mò được cá, mới bắt được một con tôm thì bị thị vệ ôm lên bờ, xô xô kéo kéo lôi đến trước mặt chủ nhân. Tử Tức chạy chậm theo sau hắn, lúc y tới cổng thì nghe thấy phụ thân nói với ca ca: "Con mau dọn đồ đi, ngày mai phải xa nhà rồi."



Tử Tức ngó đầu vào xem, thấy mẫu thân ngồi ở góc khuất vụng trộm lau nước mắt.



Tử Hư bước ra khỏi thính đường, nhét tôm vào tay đệ đệ, dặn dò: "Tiểu Tức, nuôi giúp ta, ngày ta trở về hẳn nó đã lớn rồi, tới lúc đó cùng nhau nướng ăn nha."



Tử Tức ôm tôm chạy tới trước mặt phụ thân, dò hỏi: "Ca ca muốn đi đâu?"



Phụ thân lắc đầu: "Tới nơi hắn nên đi, đây là trách nhiệm của hắn."



Tử Tức lập tức hỏi: "Con đi cùng được không?"



Mẫu thân rưng rưng nước mắt: "Đừng nói linh tinh! Các con đi hết hỏi nương phải sống thế nào đây?"




Tử Tức ngã nằm trên đất, nửa ngày mới hỏi: "Là người khác muốn đẩy ca ca vào đường chết, cũng là người khác giết mẫu thân, vì cái gì muốn đổ hết lên đầu con? Là con sai sao? Ca... là đệ sai sao?"



Y chìm vào nghi hoặc giữa đám người không ra người, quỷ không ra quỷ gào khóc van xin, tiếng thì thầm cứ mất hút như vậy, không người giải đáp.



"Chúng ta chắc chắn sẽ dâng trưởng tử cho điện Uổng Sinh, tuyệt không hai lòng, cầu ngài giơ cao đánh khẽ..." Đến câu này, Tử Tức mới tỉnh lại, hét lớn.



"Không muốn! Đừng!" Tử Tức đẩy ca ca ra sau lưng mình, hô, "Để con, để con đi là được!"



Huyết y thanh niên lành lạnh nhìn y, miệng châm chọc: "Điện Uổng Sinh ta một khi đã yêu cầu con tin, thì đều là gia chủ đời tiếp theo, không phải con chó con mèo gì cũng nhận. Mày là cái thá gì?"



Tử Tức nhất thời trầm mặc. Y là thứ tử, theo thông lệ sẽ không bao giờ có tư cách kế thừa gia nghiệp, đó là điều không thể thay đổi.



Y quay đầu nhìn ngây ngẩn huynh trưởng mình, đột nhiên cắn răng đẩy Tử Hư đẩy ngã xuống đất, tay cầm hòn đá sắc nhất y có thể tìm, kiên quyết đập xuống chân ca ca hắn.



Tử Tức ném hòn đá đi giữa tiếng kêu la thảm thiết của hắn, kiên định nói: "Chân hắn đã phế, Chung Ly uyển ta sẽ không để một tên thọt làm gia chủ, chỉ có thể là ta. —— gia chủ tương lai, con tin hôm nay, chỉ có thể là ta."



Huyết y thanh niên vui sướng cười ầm ĩ: "Được, được! Ranh con, tiếc là ngươi đầu thai nhầm cửa rồi, nếu sinh ở điện Uổng Sinh, ta nguyện ý phong ngươi làm một Diêm La mà chơi."



Tử Tức lắc đầu cười khổ: "Đi thôi."



Lòng thầm nói: Nếu ta sinh ở nhà khác, sao có thể gặp được ca ca của ta?



Tử Tức muốn quay đầu cáo biệt huynh trưởng, muốn phụ thân ôm y một cái. Tử Hư thì hoàn toàn không có ý này, sợ hãi kéo cái chân tàn lết về phía sau.



"Đệ sẽ vĩnh viễn không thương tổn ca, ca phải tin tưởng đệ, ca à." Tử Tức đè lại bả vai hắn lôi trở về, thơm lên má hắn, "Ca chờ đệ trở về."



Đáp lại y là im lặng dằng dặc.



Lời má đẻ: Đại thiếu gia bên ngoài trăng hoa mưa gió về nhà lại sợ thành chó, LEW LEW.