Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 9 : Phạt quỳ từ đường
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Rắn rết thứ nữ
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Dưới sự dẫn dắt của Liễu Chi Lan, mọi người đi tới Lạc Hà uyển ở phía đông, Lạc Hà uyển là một viện nhỏ đã bỏ không từ lâu, tuy nhiên ở phía đông có thể xem được mặt trời mọc, lại tiếp giáp với một dòng nước suối ở trong phủ, vậy nên khá yên tĩnh và thoải mái, là một chỗ thượng phong thượng thuỷ ở rất tốt.
Trước khi Thái phi giá lâm, Liễu Chi Lan đã sai người sửa chữa lại Lạc Hà uyển một phen, còn mua thêm rất nhiều đồ vật quý hiếm, nghĩ rằng đã chuẩn bị thỏa đáng hết thảy.
Mọi người một đường theo Lão thái phi đi vào sân viện, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh huy hoàng, trong viện rộng rãi sáng ngời, lại có thêm rất nhiều loài hoa quý báu, được tu bổ rất đẹp mắt.
Đi vào chủ viện, mọi người liền tìm vị trí ngồi xuống, còn Lão thái phi thì mang theo mama nha hoàn bên người đi vào nội thất, chuẩn bị rửa mặt chải đầu thay quần áo trang điểm.
Nhưng mọi người ngồi còn chưa nóng mông, đã nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói giận dữ không thể át: " Thật thái quá! "
Thừa tướng Mộc Chính Đức vội vàng chạy chậm đi qua, ở ngoài gõ gõ cửa:
" Tỷ! Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? "
Mama bên cạnh Thái phi mở cửa phòng ra, Thừa tướng đi vào trong phòng nhìn thấy lập tức giận dữ.
Mộc Tịch Bắc như trước ẩn mình ở trong đám người, bất động thanh sắc nhìn hết thảy mọi chuyện.
Liễu Chi Lan cũng không dám tin xông vào phòng:
" Tại sao có thể như vậy? Sao lại biến thành như vậy. "
Hoá ra khắp nơi trong căn phòng đều phủ một tầng bụi đất, ghế dựa thì ngã trái ngã phải nằm ngổn ngang trên mặt đất, gió từ ngoài phòng thổi vào, màn che bên trong bị gió thổi bay phất phới, không chỉ vô cùng bừa bộn bẩn thỉu, mà còn hết sức xơ xác hoang vắng.
Mỗi người một tâm tư, tất cả đều trầm mặc.
Thái phi đứng dậy, hai mắt sắc bén nhìn Liễu Chi Lan từ trên xuống dưới, không chút thân thiện:
Mộc Tịch Bắc hít sâu một hơi, phải rồi, nàng không chết, nàng đã trở lại, An Nguyệt Hằng, Ngũ Thanh Thanh, các ngươi biết không, ta đang tới để lấy mạng các ngươi đây.
Vội vàng xuyên qua mấy con phố, đi vào một cửa hàng đồ sắt nhìn cũng không lớn lắm, trong viện có mấy nam tử cởi trần đang đốt đánh sắt thép trên lửa đỏ, tiếng " binh bang, lách cách " rung động khắp sân, trên đầu mấy hán tử chảy đầy mồ hôi, nhìn qua rất nóng nực.
Mộc Tịch Bắc đẩy cửa đi vào, chủ quán lập tức tiến lên chào đón, đầu tiên là đánh giá Mộc Tịch Bắc một phen, sau đó mở miệng nói:
" Không biết vị khách quan này muốn tìm đồ gì? "
Thân hình Mộc Tịch Bắc bất động, im lặng đứng ở nơi đó:
" Ta tìm Kim sư phụ! "
Lời vừa nói ra, mọi người đều dừng động tác trong tay lại, có người đứng thẳng lưng, trong mắt xuất hiện sát khí, nhìn Mộc Tịch Bắc.
Chủ quán đột nhiên sửng sốt, lập tức cười nói:
" Vị khách quan này chắc là nhớ nhầm rồi, chỗ của chúng ta chưa từng có người nào là Kim sư phụ cả! "
Mộc Tịch Bắc cười yếu ớt nói:
" Ta có vài món kim khí không được hài lòng lắm, Kim sư phụ có một đôi tay khéo léo, nhất định sẽ tạo ra được thứ như ta muốn. "
Chủ quán liếc mắt nhìn mấy người tiểu nhị xung quanh một cái, tức thì mở miệng nói:
" Mời khách quan vào trong phòng nói chuyện! "
Những người xung quanh thấy vậy mới bắt đầu làm việc tiếp, chỉ có điều trong mắt cả đám người đều mang theo tia dò xét.
------- Đề lời nói với người xa lạ ------
Đột nhiên xảy ra một chuyện hết sức rối rắm, đó là tên của nhóm hội viên vì sao đều là chữ cái cùng một đống con số hả, rất khó nhớ nha.:-o:-o ~~~ ha~ha~ha!