Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 10 : Gặp lại cố nhân

Ngày đăng: 00:41 19/04/20


Rắn rết thứ nữ



Tác giả: Cố Nam Yên



Edit: Khuynh Vũ



Mộc Tịch Bắc được mời vào nội thất, bên trong có một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi, trong tay đang mài một món kim khí ( kim khí là đồ bằng vàng nha!), thấy có người tiến vào nhưng cũng không ngừng động tác trong tay lại.



Chủ quán đứng nhìn ở một bên, sợ Mộc Tịch Bắc có ý đồ gì đó.



Mộc Tịch Bắc thật ra cũng không sợ, từ trong lòng lấy ra một bọc nhỏ lụa mỏng, đặt ở trên bàn, xốc lên một góc, bên trong đúng là tám cây trâm vàng kia.



Vị sư phụ họ Kim giương mắt, đánh giá bọc đồ một chút, một bên tiếp tục công việc trong tay, một bên mở miệng hỏi:



" Đổi như thế nào? "



Mộc Tịch Bắc cũng nghiêm túc, trực tiếp trả lời:



" Bốn phần có thể thấy được, tương đương ngân phiếu. "



Chủ quán đưa Mộc Tịch Bắc vào,trong mắt hiện lên tia kinh ngạc, vốn tưởng rằng là người linh tinh do quan phủ phái tới, không ngờ được lại là cao thủ trong nghề.



Cửa hàng đồ sắt quả thật là cái cửa hàng đồ sắt, nhưng mặt khác còn làm chuyện mua bán khác nữa, có lớn có nhỏ, chỉ cần xem lai lịch.
Thần sắc nữ tử đang quỳ rất thản nhiên, chỉ chăm chú nhìn cỗ thi thể ở trước người, thi thể được đậy bằng mảnh vải trắng, nhưng có lẽ vì thời tiết nóng nực, bên trong vẫn tản mát ra một mùi hôi thối!



Nhưng Thanh Từ vẫn không có ghét bỏ, ở bên người Thanh Từ, có một con mèo đen, da lông đen thui đã hơi bẩn, không còn tỏa sáng, bên cạnh còn viết mấy hàng chữ, ý tứ đại khái là nếu có người nguyện ý lập một tòa nghĩa trang, cấp một quan tài làm bằng vàng cho cỗ thi thể này, nàng nguyện ý làm trâu làm ngựa, làm nô tỳ!



Trái tim cứng rắn của Mộc Tịch Bắc rung động mãnh liệt, ngón tay vô thức cong lên run rẩy, rõ ràng nàng nhìn thấy, trên bàn tay trái rơi ra do vải trắng không che đậy hết, bị thiếu mất hai đốt ngón tay, nhẹ nhàng đáp trên mặt đất.



Hai mắt Mộc Tịch Bắc không tự chủ được đỏ lên, cánh mũi giật giật đỏ hồng, nhìn khuôn mặt bị hủy dung nhan, tâm co rút đau đớn, nàng biết, tất cả mọi người đều cho rằng, nếu có ai đó nguyện ý bỏ số tiền lớn vì Thanh Từ an trí cho cỗ thi thể, nhất định là một người điên, số tiền lớn như vậy, gia đình bình thường xài mấy đời cũng không hết.



Nhưng Mộc Tịch Bắc biết, nếu người nào đó chịu trả giá đại giới như vậy, từ nay về sau Thanh Từ sẽ xem hắn như mạng của mình, với người không thiếu tiền mà nói, đó là một món hời sinh ý, bởi vì thứ bọn họ thiếu không phải tiền, mà là một người có năng lực bán mạng cho bọn họ!



Mọi người thấy không còn náo nhiệt, dần dần tản đi, căn bản sẽ không có ai chịu đáp ứng điều kiện như vậy, Mộc Tịch Bắc đến gần Thanh Từ, thân mình ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét vết bỏng trên mặt Thanh Từ.



Thanh Từ cũng ngẩng đầu lên, cách đấu lạp nên nhìn không rõ người tới, nhưng lại có cảm giác rất thân thuộc, ánh mắt không dám tin nhìn thân ảnh nhỏ gầy trước mặt.



---- Đề lời nói với người xa lạ ------



A men! Hôm nay ta tra một cây trâm cài có thể đổi bao nhiêu bạc rất rối rắm, ha ha ha, cũng không biết có chính xác không nữa!



Lời của Vũ: A di đà phật! Edit xong chương này Vũ cũng xỉu. Một câu thôi " Hại não, rất hại não rất rất hại não! "



Nói thật Vũ vừa đọc cv vừa edit chương này thật sự rất rối, cho nên nếu câu có không được suôn mọi người cũng thông cảm! Ha ha!