Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 631 : Chướng mắt thật mạnh (1)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Rắn rết thứ nữ
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người nữ tử vừa đi ra, một thân áo màu trắng lông cừu, bọc chặt lấy nữ tử, mặt mày nhu hoà, bên môi hiện nụ cười yếu ớt, đôi mắt trắng đen rõ ràng phản chiếu toàn bộ độc sáng tối của ánh đèn.
"Tịch Bắc, hài tử này con đã chạy đi đâu vậy, bị oan ức cũng không nói với mẫu thân, sao lại chạy đi một mình, làm mẫu thân lo lắng gần chết."
Liễu Chi Lan phản ứng đầu tiên, cướp lời mà mở miệng trước nhất.
Tuy nhiên vừa mở miệng, cũng là trực tiếp định tội danh cho Mộc Tịch Bắc, nhận định Mộc Tịch Bắc là bị Lưu Đống khi nhục, giết chết Lưu Đống, bởi vì lo sợ nên mới chạy trốn đi.
Mọi người lúc này mới phản ứng.
Thì ra đây là phòng của Ngũ tiểu thư Tướng phủ a.
"Mẫu thân đang nói gì vậy, con chẳng qua là ban ngày đã làm mất trâm cài tóc, sợ bị người nhặt được sinh ra hiểu lầm, thế này mới đi ra ngoài tìm thử, làm sao lại bị người ức hiếp nha? Mẫu thân đây là làm sao vậy, sao lại kích động như thế."
Vẻ mặt Mộc Tịch Bắc mờ mịt, nhìn như đối với chuyện xảy ra hoàn toàn không biết gì cả.
"Ngươi có biết Lưu Đống chết ở trong phòng của ngươi."
Lão thái phi đánh giá Mộc Tịch Bắc từ trên xuống dưới một phen, trầm giọng nói.
Mộc Tịch Bắc mở to mắt nhìn, nhìn về phía mọi người làm thành một vòng, khó hiểu hỏi ngược lại:
"Lưu công tử không phải vừa được tứ hôn sao, sao lại đã chết? Lại làm sao có thể chết ở trong phòng của con? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?"
Mọi người thấy vẻ mặt Mộc Tịch Bắc mờ mịt, không khỏi cảm thấy...
Thật sự là do Ngũ tiểu thư làm sao, Ngũ tiểu thư vừa từ bên ngoài trở về, nếu người là do nàng giết, làm sao còn có thể lạnh nhạt như vậy.
"Con thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì? Bắc Bắc, đừng sợ, chỉ cần con nói ra, Tướng phủ nhất định làm chủ cho con."
Liễu Chi Lan hỏi lời này là không có ý tốt.
"Mẫu thân rốt cuộc hy vọng con nói cái gì? Con đã muốn nói con là đi ra ngoài tìm trâm cài? Mẫu thân hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì?"
Trong giọng nói của Mộc Tịch Bắc mang theo tia chất vấn thản nhiên, thanh âm tuy rằng không lớn, nói năng lại có khí phách, rõ ràng dừng ở trong tai mọi người, trong lòng mọi người không khỏi chấn động, đem ánh mắt đều hướng về vị chủ mẫu Tướng phủ, muốn nhìn một chút lí do thoái thác của bà.
Liễu Chi Lan cười có chút lúng túng:
"Mẫu thân chẳng qua là lo lắng con bị bắt nạt thôi, mới có thể lo lắng như vậy, dù sao Lưu Đống cũng chết ở trong phòng của con, lại là bị người ta dùng bình sứ đập chết, mẫu thân chẳng qua lo lắng mọi người nghi ngờ con, mới có thể vội vàng muốn giải thích giúp con."
Lời của Liễu Chi Lan vừa nói ra lại đem ánh mắt của mọi người tập trung trên người Lưu Đống đã chết.
" Như vậy nhất định hung thủ đã sớm hạ độc Lưu công tử, nửa uy hiếp nửa cường ngạnh đưa hắn đến nơi này, từ đó giá họa cho Mộc Ngũ tiểu thư, sau khi vào trong phòng lại đập cho người choáng váng. "
Tào tuần án chậm rãi mở miệng, hình như đang đưa ra một loại phán đoán nào đó!
Mộc Tịch Bắc vẫn như cũ không mở miệng, độc này, vốn không phải Liễu Tri Thư hạ, mà là nàng hạ! Nàng phát hiện được Liễu Tri Thư nhất định sẽ giết chết Lưu Đống, tự nhiên không thể để cho người khi không hãm hại, cho nên sớm bảo Thanh Từ hạ độc Lưu Đống, đợi sau mấy canh giờ độc sẽ phát tác.
Mọi người đối với việc này đều không có dị nghị gì, Lưu công tử này đột nhiên xuất hiện ở đây quả thực rất ngạc nhiên, một mình tên què làm sao lại nhảy qua tường được, lại còn không kinh động thị vệ! Cho nên nhất định đã có người dẫn hắn tới, mà trên vết tích lôi kéo cùng dấu chân mặt đất, đã chứng minh giữa hai người nhất định không hợp, bằng không đang êm đẹp, tại sao lại kéo người ta đi chứ, nhất định là Lưu công tử không muốn phối hợp tạo thành.
Rồi sau đó mang người tới gian phòng Ngũ tiểu thư, vốn muốn hãm hại Ngũ tiểu thư, chỉ không ngờ đúng lúc Ngũ tiểu thư không ở đó, mới có thể xuất hiện sự tình như bây giờ.
" Người giết con ta là ai! Rốt cuộc là ai! Lão nương ta muốn liều mạng với ngươi! "
Đôi mắt Lưu phu nhân đỏ hoe từ dưới đất nhảy dựng lên, hiển nhiên là một con cọp cái.
" May mắn đây là cuối đông, nếu không Bắc Bắc chúng ta thật sự đã chết oan! "
Lão thái phi than thở mở miệng.
Mọi người cũng đều phụ họa gật đầu, đúng vậy, may mắn mà có nước tuyết cuối đông đều hòa tan, ngấm vào tường cùng chảy vào trong bùn đất, nếu không dấu chân này cũng không dễ dàng tìm được như vậy, e rằng đến lúc đó phải để vị tiểu thư vô tội này chịu tội.
" Rốt cuộc là ai ác độc như vậy, vậy mà hãm hại Bắc Bắc nhà chúng ta, may mà Tuần án đại nhân anh minh, thế này mới trả lại trong sạch cho Bắc Bắc chúng ta! "
Liễu Chi vẻ mặt phẫn nộ, làm đủ bộ dáng Từ mẫu.
Mộc Tịch Bắc cúi đầu cười yếu ớt, bất động thanh sắc, lần này thì cùng nhau đưa Tôn Thanh cùng Mộc Vãn Tình lên Tây Thiên đi, nàng làm người nhất quán nhân từ, mẫu thân từ ái với nàng như vậy, liền giữ đi bà ta đi.
" Phong tỏa nơi này, tất cả mọi người lại đây thẩm tra đối chiếu dấu chân, bài trừ hiềm nghi! "
Tào tuần án mở miệng với mọi người ở đây, sau lại quay đầu phân phó thủ hạ của mình:
" Mang hai đội đi chỗ ở tìm kiếm, xem có vật gì khả nghi không."
" Vâng, đại nhân! "
Hai đội quan binh liền phân tán ra, bắt đầu điều tra bốn phía.
Mộc Tịch Bắc tự nhiên là không sợ, thản nhiên để cho người ta kiểm nghiệm dấu chân của mình, Mộc Tịch Hàm nhìn Mộc Tịch Bắc, nhất thời không biết là nên vui mừng hay là nên khổ sở, nàng luôn cảm thấy cái chết của Lưu Đống có liên quan đến nó, chẳng qua hiện giờ người đã chết, có lẽ nàng không cần tái giá nữa.
Toàn bộ nữ quyến của Tướng phủ đều không có vấn đề, cho dù vóc dáng Tôn Thanh có nhỏ tới đâu, cũng là tên nam tử, chân của nam tử thường dài mà rộng, tự nhiên khác biệt với nữ tử, cho nên cơ hồ toàn bộ nữ tử đều bị loại bỏ hiềm nghi.
Nhưng còn nam tử lại không dễ dàng như vậy, ít nhiều có một số người có dấu chân ăn khớp, tràng diện trong lúc nhất thời bắt đầu náo động.
Tào tuần án lại mở miệng:
" Chư vị an tâm chớ vội, mặc dù có người có dấu chân ăn khớp, cũng không cần kích động, bản phủ hiện tại chỉ là đang ở giai đoạn điều tra, thỉnh cầu chư vị phối hợp."
Phía dưới tạm thời an tĩnh một chút, nhưng vẫn có không ít người xì xào bàn tán, đương nhiên cũng có người nghị luận đến vị Tào tuần án Đế đô này, nghe nói hắn làm người ngay thẳng, cương trực công chính, mặc dù đồng dạng sẽ có chỗ né tránh quyền quý, cũng thật sự một lòng làm việc cho dân chúng!