Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 116 : Lột tơ rút kén
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Tướng phủ và Tề gia giằng co không xong, trong lòng Hoàng đế cũng nghẹn một cỗ tức giận lại không có chỗ phóng, mắt thấy hai nhà đều có hiềm nghi, nhưng cũng không thể tùy tiện định tội, Hoàng đế ở trong lòng cân nhắc một chút, trực giác cho rằng đây là hai nhà đang tranh đấu, nhưng lại lợi dụng đứa con vừa mới chết nương của mình.
" Hôm nay là tang lễ của nhị ca ta, cho dù Tề gia ta đối với xử trí của bệ hạ tâm tồn bất mãn, nhưng cũng sẽ không sinh sự vào lúc này, cổ ngữ có nói, người chết như đèn diệt, chẳng lẽ chúng ta lại muốn đoạn đường này nhị ca ta đi đều không được an bình sao? " Giọng nói Tề Tuấn âm trầm, mang theo vài phần nữ khí.
Hai mắt Mộc Tịch Bắc hơi nheo lại, Tề Tuấn đây là đang dẫn dắt đương kim Hoàng đế, dẫn xuất một câu nói đối với xử trí của Hoàng đế trong lòng còn có bất mãn, tựa như công khai nói Tề gia có thể cảm thấy bất mãn với cách xử trí của Hoàng đế, nhưng nếu nghĩ ngược lại, Tề gia xác thực không nên sinh sự ở tang lễ của Tề Huy.
Mà lấy tâm tư bụng dạ hẹp hòi của Hoàng Đế, không thiếu được cho rằng là do Tướng phủ làm khó dễ, càng có khuynh hướng hoàng tử này là Tướng phủ giết chết, bởi vì tướng phủ một lòng trợ giúp Hoàng đế đối phó Tề gia, nhưng kết quả, mình lại không có được gì cả, cho nên tâm tư của Hoàng đế, không thiếu được cho rằng Tướng phủ không thể nhìn Hoàng đế một đường suôn sẻ, muốn cầm một mạng của hoàng tử để giết đi nhuệ khí của ông ta.
Sự tình quả thật như Mộc Tịch Bắc sở liệu, Hoàng đế dưới sự dẫn dắt của Tề Tuấn, tâm tư lặng yên chuyển biến, nhìn về phía Mộc Tịch Bắc trong ánh mắt lại thêm một chút hoài nghi.
Mộc Tịch Bắc chỉ cười yếu ớt, mà Mộc Chính Đức thì mở miệng nói với Hoàng đế: " Theo ý kiến của lão thần, việc cấp bách của Bệ hạ vẫn là phải điều tra rõ ràng, Tề gia vì sao phải lấy một đứa nhỏ khác làm đích trưởng tôn Tề gia? Chẳng lẽ nói Tề gia trước đó đã biết, hôm nay đích trưởng tôn sẽ chết, cho nên mới không kịp chờ đợi tìm một đứa bé khác, đem đổi đi, bảo vệ tốt đích trưởng tôn của mình."
Không đợi mọi người mở miệng, Mộc Tịch Bắc nói tiếp: " Xác thực như thế, nếu như đích trưởng tôn thật sự vô cớ mất tích, ví dụ người Tề gia không biết tung tích của nó, thì cũng phải có người lo lắng vạn phần, trọng tâm phải đặt ở việc vì sao đích trưởng tôn mình lại biến thành Thập tam hoàng tử mới phải, mà không phải rốt cục là người phương nào sát hại Thập tam hoàng tử, đương nhiên, ngoại trừ tình huống, thì chính là Tề gia các ngươi vẫn luôn biết đích trưởng tôn của các ngươi ở đâu, cũng biết đứa bé này không phải là đích trưởng tôn của các ngươi, cho nên mới chẳng quan tâm tới an nguy của cháu trai ruột mình như vậy."
Mọi người nghe vậy đều gật đầu nói phải, xác thực, nếu như dựa theo nhân chi thường tình, cháu trai như bảo bối của mình đột nhiên biến thành đứa bé khác, nhất định sẽ rất lo lắng muốn biết con của mình đi nơi nào, nhưng hôm nay Tề gia đúng là như lời Mộc Tịch Bắc nói tới, cũng chỉ cắn chặt tên hung thủ giết người không thả.
Tề Tuấn lảo đảo một cái, run rẩy lui về sau một bước, một tay ôm ngực, kịch liệt ho khan, rủ xuống đôi mắt bên trong đều là huyết quang, một Mộc Tịch Bắc cùng một Mộc Chính Đức, tụ cùng một chỗ đúng là khó mà đối phó.
Chỉ vẻn vẹn một khoản nhân chi thường tình lại trở thành sơ hở của Tề gia, có lẽ ngay từ lúc phụ thân mình giả vờ lo lắng, trận cục này đã thua rồi.
Mộc Tịch Bắc ngước mắt nhìn về phía Tề Tuấn, một đôi mắt hắc bạch phân minh tràn đầy ý cười: " Xin hỏi Tề Tam công tử, các ngươi đã sớm biết đích trưởng tôn Tề gia mất tích à?"
" Không biết. " Tề Tuấn cụp mắt xuống, nói tới nói lui có chút hữu khí vô lực.
" Như vậy vì sao lúc người Tề gia phát hiện đứa nhỏ này không phải là đích trưởng tôn Tề gia lại không thấy một chút lo lắng? "Mộc Tịch Bắc hai mắt sáng rực.
" Mọi thứ lấy Bệ hạ làm lớn nhất."
" Như vậy xin hỏi Tam công tử có phải biết được đứa bé bên trong phòng này chắc chắn sẽ chết hay không? " Mộc Tịch Bắc ép lên trước một bước, một đôi mắt giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ, xuyên thẳng qua đó.
" Không biết. " Tề Tuấn cúi con ngươi, cộng thêm trước đó thân thể bị thương nên nhìn qua có chút yếu ớt.
Mộc Tịch Bắc nghe thấy lời này, không thể nín được cười, Tề gia này vậy mà năm lần bảy lượt muốn cùng nàng chơi giả chết, nàng mắc lừa một lần, làm sao lại mắc lừa lần thứ hai! Bây giờ Tề Huy không biết tung tích, đích trưởng tôn Tề Tổ lại muốn lên diễn ra màn kịch giả chết, thật sự cho Mộc Tịch Bắc nàng là kẻ không có đầu óc sao.
Tề Tuấn nhất định như thế nào cũng không thể tưởng được, vị Nhiếp Hồn sư bên người Ngũ Thanh Thanh, kiếp trước Mộc Tịch Bắc đã từng gặp qua, bởi vì thời gian ở trong Nhiếp chính vương phủ rất lâu, mà lúc trước quan hệ với Ngũ Thanh Thanh cũng không tệ, khi đó Ngũ Thanh Thanh tìm nàng chơi đùa, liền mang theo nàng gặp nhiếp hồn sư này.
Khi đó, Ngũ Thanh Thanh chỉ nói với nàng Nhiếp hồn sư có thể từ trên người Mộc Tịch Bắc hỏi ra tất cả những thứ nàng muốn biết, liền để cho mình thử một chút, bởi vì cũng cảm thấy mới lạ, Mộc Tịch Bắc cũng thử qua, lúc ấy chỉ cảm thấy có chút choáng váng, nhưng cuối cùng mình cũng không hề nói gì cả, điều này còn khiến Ngũ Thanh Thanh buồn bực hồi lâu.
Bây giờ nghĩ lại, sợ là ngày đó căn bản cũng không phải muốn tìm mình chơi đùa đồ chơi mới lạ, chẳng qua là muốn lợi dụng Nhiếp hồn sư khống chế mình thôi, chỉ là không nghĩ tới Tịch Tình ý chí kiên định kinh người, vậy mà không bị nhiếp hồn, đây mới thực sự là nguyên nhân khiến Ngũ Thanh Thanh buồn bực hồi lâu.
Mộc Tịch Bắc từ khi biết được Tề Huy chết chẳng qua là Tề Tuấn lợi dụng biểu hiện giả dối để che đậy mình, liền giật mình không thôi, cẩn thận phái người dò xét hành tung cùng động tĩnh của Tề gia mấy ngày nay.
Chỉ là khiến Mộc Tịch Bắc không nghĩ tới là, Ngũ Thanh Thanh vậy mà cũng tới tham gia một chân, nhưng may mắn mình từ chuyện Tề Tuấn thiết kế bắn tên, đến lúc Ngũ Thanh Thanh cố ý ngã sấp xuống muốn hãm hại mình, cũng đã có chỗ cảnh giác, liền cho người một mực nhìn chằm chằm động tĩnh của Ngũ Thanh Thanh, chỉ là lại không nghĩ rằng, Ngũ Thanh Thanh cũng là một kẻ không an phận, vậy mà tìm tới cửa Tề gia.
Sau đó, Mộc Tịch Bắc nhận được tin tức Tề gia đang âm thầm mua con nít, chỉ vừa nghĩ, thì đã đoán ra hướng đi đại khái của sự tình, thậm chí còn nghĩ đến phải như thế nào lợi dụng lần này lại đánh cho Tề gia trở tay không kịp!
Hiện tại xem ra, mọi người dường như đều nghĩ rằng nàng muốn đối phó Tề Tuấn, bằng không cũng không thể giao phong với Tề Tuấn như thế, khắp nơi đối đầu, nhưng mà mọi người lại không biết mục đích thực sự lần này của nàng căn bản không phải Tề Tuấn, Tề Tuấn người này tâm tư quỷ bí, muốn diệt trừ hắn triệt để cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, cho nên mục đích lần này của nàng, là kẻ thù đã giết chết mình ở kiếp trước, trưởng tử Tề gia Tề Túc!
Nàng muốn làm cho từng người bên cạnh Tề Tuấn từng bước từng bước rời hắn mà đi, muốn làm cho hắn cảm thấy, bởi vì hắn chế định kế hoạch thất bại, mới có thể dẫn đến người bên cạnh liên tiếp chết thảm, như vậy đợi đến khi chân chính đối phó Tề Tuấn, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
" Có phải là lời nói một bên của ta hay không, không bằng hỏi xem trưởng tử Tề gia các ngươi nói như thế nào? " Mộc Tịch Bắc cười nhạt mở miệng nói với Tề lão thái quân, phần khí độ ung dung thanh nhã kia làm cho trong lòng Tề lão thái quân cảm thấy bất an.
Mọi người lúc này mới kịp phản ứng, dường như từ lúc chuyện xảy ra, thì không hề nhìn thấy phụ thân của đích trưởng tôn Tề gia, cũng chính là trưởng tử Tề gia Tề Túc!
Ở trong tiếng nghị luận của mọi người, Tề Túc từ bên ngoài đi tới, mở miệng nói: " Thập tam hoàng tử là ta giết."
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Khụ khụ, bởi vì hôm qua cùng hôm nay đều là gõ hôm qua... Cho nên hôm nay hơi ít... Đừng đập ta.
Cuống họng ta vẫn đau quá, cơ hồ nói không ra lời... Hu hu, uống thuốc liền cảm thấy muốn hỏng... Mau tới ôm ta một cái,>_