Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 140 : Đáp ứng không xuể
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
" Ngồi. "
Mộc Tịch Bắc ra hiệu mời ngồi, tiện tay rót chén trà cho đạo sĩ xem bói, đạo sĩ có vẻ hơi câu nệ.
Mộc Tịch Bắc cũng không lên tiếng nữa, cho đến khi đạo sĩ nâng chén trà lên nhấp một ngụm, rồi thận trọng đặt chén trà xuống, Mộc Tịch Bắc mới nói tiếp: " Xem bộ dáng của ngươi biết phán chữ đoán mệnh?"
Người kia ngược lại gật đầu nói: " Chỉ biết một chút công phu thô thiển, lừa gạt người ta, kiếm miếng cơm ăn."
Mộc Tịch Bắc giương lên khóe miệng: " Ồ? Vậy sao bây giờ ngươi lại thẳng thắn bẩm báo với ta như vậy, chẳng lẽ không sợ mất mối làm ăn?"
" Tiểu nhân ngoại trừ biết phán chữ đoán mệnh, còn biết xem tướng, mà xem tướng là cái tiểu nhân tinh thông nhất, cho nên tiểu nhân biết, có một số người có thể nói lung tung, có một số người cũng không dám nói lung tung." Ánh mắt của người kia nâng lên khẽ liếc.
" Vậy ngươi thử xem tướng mạo cho ta đi. " Mộc Tịch Bắc cười nói.
Đạo sĩ kia quả thật ngước mắt tinh tế đánh giá đến dung mạo Mộc Tịch Bắc, càng xem càng kinh hãi, hơi có vẻ thần bí mở miệng nói với Mộc Tịch Bắc: " Tiểu thư mệnh cách vô song, tiểu nhân không dám khẳng định."
" Nói thử xem. "
" Cuộc đời tiểu thư lúc đầu nhiều gian khó, thị phi quấn quanh, mặc dù phú quý, nhưng cũng trải qua gian nan, tuy nhiên tất cả trắc trở cuối cùng rồi sẽ trở thành đá kê chân cho tiểu thư, dục hỏa thành hoàng, nhất phi trùng thiên. " Đạo sĩ kia cẩn thận cân nhắc mở miệng.
" Ha ha, thú vị, đạo sĩ ngươi có phải là quen dùng mấy lời giả dối này để lừa bịp hay không? " Mộc Tịch Bắc không vui cũng không giận.
" Bị tiểu thư phát hiện ra rồi, thật sự là hổ thẹn. " Đạo sĩ kia cũng không phản bác, hắn hết chỗ chê là, tình cảm của nữ tử trước mắt này còn có mấy lần gặp trắc trở, long phượng đồng đều chính là bá chủ, nhưng muốn giao gáy triền miên sao có thể là chuyện dễ dàng?
" Không sao, ta hôm nay tìm ngươi đến chính là muốn mượn dùng bản lãnh giả danh lừa người của ngươi, không biết đạo trưởng có ý kiến gì không?" Mộc Tịch Bắc nhìn về phía đạo sĩ.
" Theo tiểu thư phân phó, tiểu nhân nhất định nỗ lực hết sức. " Đạo sĩ kia sảng khoái đáp ứng.
" Ngươi cũng biết vùng ngoại ô Đế đô có một cái thôn, mà hơn vạn mẫu ruộng nước ở đó là của người dân trong thôn này, bây giờ ta có ý muốn mua vạn mẫu ruộng nước này, chỉ là những người dân này lại không dễ dàng bán đi, cho nên liền xin đạo trưởng hỗ trợ. " Mộc Tịch cười nhạt mở miệng.
Con ngươi của đạo trưởng đảo một vòng, sau đó nói: " Tiểu thư là hi vọng ta dùng chút thủ đoạn, khiến những người dân này tự mình nhường ruộng nước này?"
Mộc Tịch Bắc phản bác: " Sao có thể nói là thủ đoạn được, chẳng qua là mượn dùng bản lãnh của đạo trưởng thôi, còn nữa ta không hi vọng người dân bị thương, đạo trưởng hiểu ý ta chứ?"
Đạo sĩ kia ở trong lòng cẩn thận suy nghĩ, bản lãnh của hắn, đó không phải là phán chữ đoán mệnh xem tướng dự đoán cát hung họa phúc sao? Cho nên ý tứ của nữ tử trước mắt, chính là để hắn lợi dụng cách nói phúc họa quỷ thần, chế tạo ra một chút sự cố không thương tổn đến người dân, để bọn họ không dám dùng ruộng nước này, chủ động bán ruộng nước đi.
" Tiểu nhân hiểu ý tiểu thư. " Đạo sĩ kia gật đầu nói.
Mộc Tịch Bắc tiếp tục nói: " Ta muốn ruộng nước kia trở thành khu vực không ai dám dùng, ngươi tốt nhất chế tạo ra nhiều sự cố chút, để cho người ta cảm thấy nơi đó là không thể mua."
Đạo sĩ kia gật đầu: " Tiểu nhân đương nhiên làm hết sức. "
" Thanh Từ. " Mộc Tịch Bắc kêu Thanh Từ, Thanh Từ liền xuất ra một hộp bạc đưa cho đạo sĩ, đạo sĩ kia cũng không cự tuyệt, bưng lấy hộp đứng lên nói: " Nếu như tiểu thư không còn phân phó khác, tiểu nhân trước hết cáo từ."
" Đi đi."
Sau khi đạo sĩ kia đi rồi, Mộc Tịch Bắc đứng dậy đứng ở trước cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì, không có mở miệng.
Trong lòng Thanh Từ vẫn do dự như cũ, sao tiểu thư lại đột nhiên muốn mua ruộng nước, Tướng phủ cũng đâu thiếu bạc? Có điều nghĩ lại, dù sao cũng không có ai sẽ ghét bỏ bạc nhiều, liền cũng không còn nghĩ sâu nữa.
Cho đến khi Mộc Tịch Bắc đem sự tình ở trong đầu suy nghĩ mấy lần, mới quay người nói với Thanh Từ: " Về thôi."
Thanh Từ gật gật đầu đi theo sau lưng Mộc Tịch Bắc, đã thấy Mộc Tịch Bắc tiếp tục nói: " Trở về phân phó người trong phủ, nếu như mấy ngày này hai người trong làng đến Tướng phủ tìm ta, nói cho bọn họ ta đi Kính Thành, không tới mười ngày nửa tháng thì không về được."
" Tiểu thư, sao nô tỳ có chút không hiểu." Thanh Từ có chút nghĩ không thông, nếu như tiểu thư thật sự muốn trực tiếp giá thấp thu mua những mẫu ruộng nước kia, vì sao còn muốn tìm tới hai người có danh tiếng vô cùng tốt trong thôn, trực tiếp tìm đạo sĩ kia là được rồi, đợi đến sự thành lại ra mặt trực tiếp thu mua ruộng nước, chẳng phải sẽ tốt hơn.
Mộc Tịch Bắc không có giải thích, chỉ là cười cười.
Hai người song song đi trên đường, ngẫu nhiên trò chuyện vài câu, không chút hoang mang.
Nhưng vào lúc này, một nữ tử lại đột nhiên đụng mạnh vào Mộc Tịch Bắc, bởi vì vội vàng không kịp chuẩn bị, Mộc Tịch Bắc suýt nữa ngã sấp xuống, may mà Thanh Từ nhanh chóng đưa tay đỡ lấy.
Hai người giương mắt nhìn lại, đã thấy hai người nữ tử cùng một nam tử, mà nữ tử đụng mạnh vào Mộc Tịch Bắc là nữ tử một thân váy dài cây lựu màu đỏ, búi tóc tinh tế, nhìn ra được bỏ ra một phen tâm tư, bởi vì đưa lưng về phía Mộc Tịch Bắc, cho nên chỉ nhìn thấy một cái bóng lưng yểu điệu.
Bây giờ xem ra, chỉ có chờ, thời gian cuối cùng sẽ công bố tất cả.
Trước đó hai ngày, lúc Tướng phủ ăn bữa tối, Mộc Tịch Bắc đơn giản đem chuyện ruộng nước nói với Mộc Chính Đức.
Chỉ nói là dân chúng ở trong thôn vùng ngoại ô Đế đô dường như muốn giá thấp chuyển nhượng ruộng nước, không quá năm lượng một mẫu, nếu như thu mua, nhất định có thể kiếm được một khoản lớn, nhưng nếu như thật sự tính mua, thì cần một số bạc không nhỏ, đây cũng không phải là nhẹ nhàng là có thể lấy ra.
Cho nên Mộc Tịch Bắc nhất định phải thương lượng với Mộc Chính Đức, bởi vì lấy lúc ấy đang trên bàn cơm, mọi người cũng đều ở đây, Mộc Tịch Bắc chỉ tùy ý nói một câu, Mộc Chính Đức lại cân nhắc hồi lâu, cuối cùng hỏi lại Mộc Tịch Bắc, đây có đáng tin không, có thể có vấn đề gì ở trong đó không?
Mộc Tịch Bắc chỉ nói đã phái người tiến đến tra xét, dường như không có vấn đề gì, Mộc Chính Đức gật gật đầu, nói là lại suy nghĩ một chút, mà mấy mẹ con Thanh Quốc công chúa từ đầu đến cuối đều không xen vào.
Mộc Tịch Bắc cười quét mắt Thanh Quốc công chúa, trong lòng nhịn không được nói, Thanh Quốc công chúa từ sau khi trải qua chuyện lần trước, đột nhiên trở nên rất trung thực, dường như căn bản không thù hận mình, bình tĩnh như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Nhưng chính bởi vì như vậy, mới khiến cho Mộc Tịch Bắc càng ngày càng cảm thấy Thanh Quốc công chúa không đúng, dứt khoát cũng lợi dụng chuyện này thăm dò một chút thực hư.
" Tiểu thư, hai người lần trước lại tới nữa, hình như lo lắng không thôi, nhất định phải gặp tiểu thư, bị gác cổng cản lại." Thanh Từ mở miệng nói.
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu: " Vậy có nghe thấy bọn hắn ở ngoài cửa nói những gì không?"
" Hai người kia hình như rất nóng ruột, nói là bọn họ thuyết phục thôn dân đợi người trở về lại lấy giá cao bán đi ruộng nước, nhưng mà trong làng không ngừng xảy ra chuyện, các thôn dân đều đã xao động bất an, rất nhiều người đã bán ra, mà nghe nói giá bán ra lại cực thấp. " Thanh Từ mở miệng trả lời.
" Có biết là bị người nào lấy đi không? " Mộc Tịch Bắc hỏi lại, trong mắt lóe lên một tia thâm ý.
Thanh Từ lắc đầu: " Nô tỳ không cố ý đi điều tra, chỉ là ở ngoài cửa nghe nói hai người nói chuyện, mới nghe được những tin tức này."
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu: " Đi, tìm hiểu một chút những ruộng nước này đại bộ phận là bị ai lấy đi, có thể tìm hiểu từ người dân bán ruộng nơi đó."
" Vâng. " Thanh Từ nhẹ nhàng đóng cửa lại, không biết tiểu thư nhà mình suy nghĩ cái gì.
Mộc Tịch Bắc ánh mắt kéo dài, nếu như mình đoán không lầm, người thu mua mẫu ruộng đất này nhất định là Ngũ gia, bởi vì chuyện tiệm lương thực mà Ngũ gia tổn thất nặng nề, nhìn thấy có loại chuyện tốt tiện nghi như thế này nhất định sẽ không bỏ qua, cho dù trong lòng bọn họ còn có do dự, trước điều tra qua một phen, cũng chỉ biết là mình tìm tên đạo sĩ kia, chẳng qua là vì có thể giá thấp thu mua mẫu ruộng đất này.
Mà dựa theo tâm tư của Ngũ quốc công, sẽ chỉ cảm thấy đây là một màn do một tay mình đạo diễn ra, cũng là vì bản thân có thể thu lợi từ đó, cho nên ông ta mới bằng lòng tiên hạ thủ vi cường, ngồi mát ăn bát vàng, nghĩ rằng chiếm cái thiên đại tiện nghi.
" Bạch Lộ, đồ của ta đã tới tay chưa? " Mộc Tịch Bắc mở miệng hỏi Bạch Lộ ngoài cửa.
Bạch Lộ đẩy cửa tiến vào: " Đã tới tay, đây là danh sách tiểu thư muốn."
Bạch Lộ đưa cho Mộc Tịch Bắc một bản danh sách, Mộc Tịch Bắc nhìn lướt qua, trong lòng có hiểu biết đại khái, đây là nàng để cho Bạch Lộ đi điều tra hàng tơ lụa, phường chế tạo y phục, cùng vải vóc quần áo, tất cả những ngành có liên quan ở dưới cờ Ngũ gia.
Ban đêm lúc Ân Cửu Dạ tới, Mộc Tịch Bắc cũng gọi bọn người Sơ Nhất tới.
Một hàng người mặt quỷ đứng ở trong phòng Mộc Tịch Bắc, ít nhiều có chút dữ tợn đáng sợ, trên từng cái mặt nạ chỉ lộ ra một đôi mắt, cái gì cũng không nhìn thấy.
Mộc Tịch Bắc đem danh sách trong tay, giao cho Sơ Nhất mở miệng nói: " Đêm nay, các ngươi chia ra hành động, vất vả một chút, đem đốt sạch những cửa hàng này cho ta."
Sơ Nhất cầm qua danh sách, không có vui đùa, gật đầu đáp ứng, mang theo đám người trong nháy mắt biến mất.
Mộc Tịch Bắc ở trong phòng bước đi thong thả, Ngũ gia tiền tài cực thịnh, thuộc về buôn bán làm giàu, đồng thời lại dựa vào nữ tử gắn bó chính trị, cho nên muốn đánh sụp Ngũ gia, thứ nhất là ra tay từ trên buôn bán, thứ hai là từ nữ tử Ngũ gia nhúng tay vào.
Bây giờ nhìn thì như hết thảy đã tiến hành đâu vào đấy, kì thực là yên tĩnh trước bão táp, cũng không biết phần yên tĩnh này lúc nào sẽ kết thúc, đột nhiên bạo phát đi ra, mà An Nguyệt Hằng vẫn đang rục rịch muốn động, không biết đang âm thầm chuẩn bị cái gì.
Đoàn người Sơ Nhất sau khi ra khỏi Tướng phủ, liền bắt đầu chia ra hành động, hơn mười người cấp tốc phân bố đến từng con phố trong Đế đô, dựa theo chỉ dẫn trên danh sách, đem tất cả những tiệm lương thực và vải vóc của Ngũ gia tại đế đô đốt sạch, sau đó lại nhanh chóng chạy đến những thành thị xung quanh Đế đô, chắc hẳn Quốc công phủ tối nay là không thể yên giấc.
Trong lúc nhất thời, trong đế đô ánh lửa ngút trời, Ngũ quốc công mệt mỏi bôn tẩu, tức điên đến nổi cái mũi suýt nữa đều sai lệch, gọi thẳng đây là có người cố ý nhằm vào nhà mình, nhất định phải tra ra cái manh mối.
Mà ngày hôm sau, Mộc Tịch Bắc liền sai người bắt đầu tản ra lời đồn, nói là Ngũ gia làm việc trái với lương tâm, mới có thể bị trời phạt, lại càng làm cho Ngũ quốc công tức đến nằm trên giường một thời gian.
Mà Mộc Tịch Bắc đã nhằm vào Ngũ gia thì liên tiếp có kế hoạch, chắc hẳn đến lúc đó Ngũ quốc công nhất định sẽ đáp ứng không xuể.
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Tạ ơn các bảo bối an ủi, ta sẽ hảo hảo suy nghĩ một chút. Yêu các ngươi.