Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 21 : Bị bắt cóc
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Rắn rết thứ nữ
Tác giả:Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Mộc Chính Đức cực kỳ vui vẻ lôi kéo Mộc Tịch Bắc đi dạo trên đường phố náo nhiệt, phía sau đi theo Thanh Từ cùng quản gia, phía sau nữa là mấy người thị vệ cải trang, bên ngoài đã đổi lại thường phục.
Mộc Tịch Bắc cũng rất kiên nhẫn, dọc đường tùy ý để Mộc Chính Đức lôi kéo nàng chọn lựa khắp mọi nơi.
" Bắc bắc, con nhìn xem, đây là tượng đất, có Tôn Ngộ Không còn có Trư Bát Giới, vị sư phụ này rất lợi hại, còn có thể nặn ra bộ dạng của Bắc Bắc đó. "
Nói xong Mộc Chính Đức liền thanh toán tiền, để vị sư phụ nặn tượng dựa theo hình dáng của Mộc Tịch Bắc cũng nặn ra một cái.
Mộc Tịch Bắc cũng không muốn cự tuyệt, khóe miệng từ đầu đến cuối đều treo nụ cười yếu ớt, một đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn cục đất màu sắc sặc sỡ ở trong tay của sư phụ dần dần hình thành dáng người, rất thành thạo.
Mộc Chính Đức thỉnh thoảng lại nhìn sắc mặt Mộc Tịch Bắc, trong ánh mắt mang theo tia sủng nịch.
Qua một lát, người nọ liền đưa qua một cô bé mặc váy hồng nhạt hoàn chỉnh, có chút gầy gò, khiến Mộc Chính Đức không được vừa ý, tuy nhiên khí sắc lại rất tốt.
Mấy đồng tiền rơi vào trong tay vị sư phụ kia, phát ra tiếng va chạm thanh thúy, Mộc Chính Đức như một đứa trẻ con lâu rồi không đi dạo phố, so với Mộc Tịch Bắc còn tích cực hơn.
" Phía trước có nhà bán vải vóc xiêm y, cha dẫn con đi chọn mấy bộ y phục."
Giọng nói của Mộc Chính Đức có chút cẩn thận dè dặt, dường như còn chưa thích ứng được, nhưng với Mộc Tịch Bắc mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một cái xưng hô thôi, không quan trọng lắm.
Quả nhiên, không tới mấy bước liền tới một cửa hàng rất lớn, trên tường treo từng xấp vải liền kề nhau, hết sức chỉnh tề, dưới ánh mặt trời khúc xạ ánh sáng chói mắt, trên quầy lại bày biện một số vải vóc đang lưu hành hiện giờ, sờ tới sờ lui đều trơn mượt mềm mịn, đây không phải thứ dân chúng bình thường có thể mặc được, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ.
" Vị lão gia này muốn chọn loại nào, là chọn cho mình hay là cho..."
Chủ quán rất có ánh mắt, trước tiên bất động thanh sắc đánh giá hai người một phen.
Sắc mặt Mộc Chính Đức lập tức âm trầm, ở đâu còn có bộ dáng vui vẻ trước đó, ông không ngốc, biết đám người vừa rồi tất nhiên có người cố ý làm ra, đầu óc nhanh chóng chuyển động, đem người có khả năng suy nghĩ một lần, cũng không biết người bắt Bắc Bắc đi là kẻ thù chính trị của mình, vì mình mà đến, hay là hướng về phía Bắc Bắc.
" Quản gia! Vừa rồi xảy ra chuyện gì?"
Mộc Chính Đức nheo mắt lại, bộ dáng cáo già lập tức liền hiện ra, nhưng trong lòng lại không phải bộ dáng như vậy, dù sao một nữ hài tử bị bắt đi như vậy rất nguy hiểm.
" Vừa rồi đột nhiên có một đám người ào ra, đẩy nô tài qua một bên, vốn muốn kêu Thanh Từ cô nương một tiếng, nhưng Thanh Từ cô nương lại chui vào trong đám người, hai ba lần liền mất thân ảnh. "
Quản gia có chút hoảng sợ, nhìn khí thế của lão gia hôm nay, nếu Ngũ tiểu thư xảy ra chuyện gì, mình tuyệt đối cũng không được sống yên.
" Hồi phủ! "
Ông ngược lại muốn nhìn một chút, rốt cuộc là ai có lá gan lớn như vậy!
Một bên khác Mộc Tịch Bắc sau khi bị người khiêng vào trong phủ, một nữ nhân trung niên đi ra:
" Thế nào? Đã mang trở về, tốt tốt tốt, mau nhốt lại trong phòng đi."
Mộc Tịch Bắc bị ném lên một chiếc giường lớn, sau bị nữ nhân đánh giá một phen, nữ nhân liền đi ra, vẫn không quên đem cửa khóa lại, sau khi bọn người bỏ đi, Mộc Tịch Bắc chậm rãi mở mắt.
Ngơ ngác ngồi ở trên giường, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia tinh quang, nàng nghĩ nàng biết là ai bắt nàng!
Thanh Từ đột nhiên từ nóc phòng rơi xuống:
" Tiểu thư!"
------ Đề lời với người xa lạ ------
!Hôm nay... Vậy mà... Có người nói. Văn án giới thiệu của ta nhìn rất ngược... Điều này khiến ta làm sao chịu nổi... Ta viết là sủng văn! Là sủng văn!