Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 168 : Sắc bén giao phong
Ngày đăng: 00:43 19/04/20
Cho đến khi trên chân bớt sưng vù đi một chút, Ân Cửu Dạ lại cầm khăn nóng giúp Mộc Tịch Bắc lau tay.
Mộc Tịch Bắc an tĩnh nhìn, vẻ mặt ấm áp.
" Trước ngủ một lát đi. " Ân Cửu Dạ nhìn khuôn mặt tươi cười có vẻ hơi rã rời của Mộc Tịch Bắc thoáng đau lòng nói.
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu: " Vậy chàng ngủ cùng ta đi."
Trên mặt Ân Cửu Dạ hiện lên một ý cười xấu xa, xích lại gần tai nàng cắn cắn vành tai nàng nói: " Đây là đang mời ta à?"
Gương mặt Mộc Tịch Bắc hiện lên màu hồng oánh nhuận, giống như mật đào, có thể chảy ra nước, nhẹ nhàng đánh ngực Ân Cửu Dạ, sau đó xoay người đưa lưng về phía hắn nằm ở trên giường.
Ân Cửu Dạ cởi bỏ y phục quả nhiên xoay người mà lên, nhưng hắn chỉ ôm thật chặt Mộc Tịch Bắc vào trong khuỷu tay của mình, cũng không có hành động nào khác, vẫn rất thành thật, có lẽ là thông cảm Mộc Tịch Bắc một đường xe ngựa mệt nhọc.
Giường trong doanh trướng không quá lớn, lại có chút thấp bé, mặc dù hắn là Thái Tử cao quý, nhưng điều kiện nơi biên cảnh cũng không tốt như trong tưởng tượng, hơn nữa không có Mộc Tịch Bắc ở bên, hắn lại không có tâm tư để ý đến những thứ này, cho nên vẫn luôn để tuỳ ý.
Hai người nằm ở trên giường, hơi có chút chật chội, nhưng chính bởi vì giường nhỏ, nên thân thể hai người ép sát vào nhau, rõ ràng có thể cảm nhận được nhiệt độ trên thân thậm chí là da thịt ma sát của nhau.
Ân Cửu Dạ vẫn luôn không nghỉ ngơi tốt, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người nữ tử, bất tri bất giác cũng thấy buồn ngủ, chỉ chốc lát liền truyền đến tiếng hít thở đều đều của hai người.
Sắc trời dần dần trở tối, người đưa bữa ăn cùng người bẩm báo đều bị Sơ Nhất cản lại, Thanh Từ ở trong doanh trướng nghỉ ngơi, Phó Dĩ Lam thì không biết mệt mỏi chạy đến võ đài tham quan bốn phía, về phần A Tam, không biết ẩn núp ở góc nào, từ sáng đến tối không thấy bóng dáng.
Mộc Tịch Bắc tỉnh lại trước, chớp chớp lông mi thật dài, đánh giá nam tử trước mặt, nhịn không được duỗi ra tay nhỏ nắm mũi hắn, không ngờ còn chưa nắm được, tay nhỏ đã bị bàn tay của hắn cầm lại, đem ngón tay nhỏ nhắn của nàng ngậm vào trong miệng.
Mặt Mộc Tịch Bắc lập tức đỏ bừng, nam nhân này từ lúc nào thì trở nên như thế....
Bầu không khí trong phòng tiếp tục ấm lên, một tay khác của nam nhân bắt đầu không an phận, Mộc Tịch Bắc rủ xuống con ngươi, không dám tiếp nhận ánh mắt nóng bỏng của nam nhân nào đó.
" Ân Cửu Dạ, ta đói. " Mộc Tịch Bắc đỏ mặt mở miệng.
" Ừ, ta cũng đói bụng. " Nam nhân có hàm ý mở miệng, vẫn như cũ chăm chú nghiên cứu trên người nữ tử, rất nhanh, y phục của Mộc Tịch Bắc cũng đã mỗi thứ một nơi.
Nhả ra ngón tay nhỏ nhắn của Mộc Tịch Bắc, kéo ra một sợi chỉ bạc, ám muội không thôi.
Ân Cửu Dạ xoay người mà lên, nụ hôn thô bạo giống như mưa to gió lớn rơi vào trên môi mỏng của Mộc Tịch Bắc, thỏa thích mút vào phần mềm mại kia, đầu lưỡi linh hoạt một đường công chiếm thành trì, giống như uy vũ tướng quân, bá đạo công khai biểu thị chủ quyền của mình.
Nữ tử dưới thân phát ra một tiếng ưm, lại càng khơi dậy dục vọng của nam tử, bàn tay to theo vạt áo mở một nửa trượt vào áo trong của nữ tử, một đường thuận thế thăm dò bảo tàng mềm mại.
Mộc Tịch Bắc không khỏi nhắm chặt hai mắt, hai tay ôm cổ của nam nhân, tiếng hô hấp của hai người dần dần tăng lên, vì bóng đêm yên tĩnh mang đến một tia nhu hòa.
Cho đến khi Mộc Tịch Bắc không thể thở nổi nửa, Ân Cửu Dạ mới dời đi trận địa, đầu dụi vào cổ nữ tử, ở trên cần cổ trắng ngọc của nữ tử gieo xuống từng dấu hôn màu hồng phấn, thẹn thùng mà đáng yêu.
Thuận cổ một đường xuống phía dưới, bồi hồi ở trên xương quai xanh tinh xảo của nữ tử, bàn tay to chẳng biết lúc nào đã leo lên hai nơi hương mềm, vừa khẽ động, nữ tử dưới thân liền nhịn không được phát ra một tiếng ưm, làm cho bụng dưới nam nhân không khỏi xiết chặt.
Nữ tử khuôn mặt đỏ hồng, mị nhãn câu hồn, làm cho trái tim Ân Cửu Dạ nháy mắt đều đổi nhịp.
" Bắc Bắc." Thanh âm khàn khàn mang theo nồng đậm tình dục, nhìn thấy nam nhân ẩn nhẫn Mộc Tịch Bắc có chút không đành lòng, đang muốn mở miệng nói gì đó, nam nhân lại nói bên tai nàng: " Nàng là của ta."
Sau đó hôn môi nàng một cái, liền xoay người đứng dậy, đi ra ngoài.
Mộc Tịch Bắc ngồi ở trên giường, cong lên khóe môi, nhàn nhạt mà cười cười.
Không bao lâu, Ân Cửu Dạ đã sửa sang lại mình xong, liền cầm y phục sạch sẽ một lần nữa tiến đến, cũng giúp Mộc Tịch Bắc thu thập sạch sẽ, mặc y phục chỉnh tề.
Người bên ngoài đã mang đồ ăn vào, cả đám đều nhịn không được âm thầm đánh giá nữ tử xôn xao hôm nay, về sau, bọn hắn đã đoán ra thân phận của Mộc Tịch Bắc, lại từ chỗ Phó Dĩ Lam có được tin tức chứng thực.
Biết được nữ tử này chính là Vĩnh Dạ quận chúa, càng là nhân vật chính làm cho Thái tử tại chỗ cự tuyệt Thái Tử Phi do Hoàng đế sắc phong, cũng là căn nguyên gây nên trận chiến sự này.
Cho nên, trong lúc hai người đang ân ái với nhau, thì bên ngoài đã đồn ầm lên, đều muốn nhìn kỹ hình dáng nữ tử này, hơn nữa nghe nói nàng đùa bỡn quyền mưu cao minh, điều binh khiển tướng thoả đáng, ngay cả Nhiếp Chính Vương cũng không phải đối thủ của nàng, cho nên trong lúc nhất thời những người bên ngoài đã sớm xem Mộc Tịch Bắc là Thần Ma hóa.
Lại nhìn cơm canh mấy ngày này, đều là cố ý phân phó tỉ mỉ chuẩn bị, phải biết ngày xưa Thái tử sẽ không bắt bẻ những cái này, có thể thấy được trình độ được sủng ái của nữ tử này, trong lúc nhất thời trong lòng mọi người đều phỏng đoán, nữ tử này vô cùng có khả năng sẽ trở thành sủng phi của Thái tử.
Những người kia không dám ở lâu, chỉ là trong lúc giương mắt nhìn thấy vẻ mặt ôn nhu của Ân Cửu Dạ, trong lúc nhất thời liền tin chuyện nghe đồn đến tám phần.
" Ăn nhiều một chút. " Ân Cửu Dạ nhìn Mộc Tịch Bắc dặn dò.
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu, hai người đều không nói gì thêm, chỉ là thỉnh thoảng Ân Cửu Dạ lại gắp chút đồ ăn cho Mộc Tịch Bắc.
Sau khi dùng xong bữa tối, tin tức liên quan đến chiến sự bắt đầu lần lượt được trình lên, thỉnh thoảng còn có một số tướng lĩnh đến đây cầu kiến, Ân Cửu Dạ nhất thời liền bận rộn.
Mộc Tịch Bắc không muốn làm phiền hắn, nghĩ đến hắn bên mình một ngày, nhất định có rất nhiều sự tình chậm trễ, cho nên Mộc Tịch Bắc liền dẫn Thanh Từ đi dạo trong doanh địa, nhìn ánh trăng gần tái ngoại, xem đại mạc cuồng sa.
Nhớ lại lúc trước mình vì muốn thoát thân, không muốn bị Thái hậu bắt được nhược điểm, liền gả cho Chiến Đông Lôi để thoát thân, Ân Cửu Dạ mang người không ngủ không nghỉ một đường chạy đến, khóe miệng Mộc Tịch Bắc liền có chút giương lên.
Có đôi khi cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, chưa đến thời gian ba năm cũng đã trải qua nhiều sinh tử như vậy, phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Tỳ nữ cùng Ngũ Lưu Ly trở lại từ Bắc Bang đi đến, nàng đã từng muốn chủ động biểu đạt ý tứ Bắc Bang tướng quân muốn lấy lòng Ân Cửu Dạ, thỉnh cầu Ân Cửu Dạ lui binh, nhưng nàng từ trong thần sắc của Ân Cửu Dạ nhìn ra hắn đối với người gọi là Thái Tử Phi này là tuyệt không quan tâm, đối với chuyện lui binh cũng không có biểu hiện gì.
Hiện tại tình hình hai nước hết sức phức tạp, Bắc Bang không chỉ không đạt được lợi ích gì, Tây La bây giờ lại dừng chân ở đường biên giới hai nước, trú đóng ở đây, có chút ý đồ không rõ.
Ngũ Lưu Ly thấp giọng nói gì đó với Y Na, Y Na gật đầu một cái, quay người rời đi.
Ngũ Lưu Ly nhìn Y Na rời đi, mặt lộ vẻ âm tàn, Mộc Tịch Bắc, đợi đến khi ngươi thân bại danh liệt, ta xem ngươi phải làm sao đấu với ta!
Ngũ Lưu Ly lại gọi một nha hoàn tới, mặt mày mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của nàng nói: " Lục Anh, từ khi Hồng Anh đi, ngươi chính là tâm phúc duy nhất của ta, bây giờ Ngũ gia chúng ta đã bị thua, ta cũng coi như cảm nhận được cái gì gọi là người đi trà lạnh."
" Tiểu thư. Đừng nói như vậy, chỉ cần ngài muốn, ngài vẫn là Thái Tử Phi, nô tỳ cũng sẽ giúp ngài! " Nha hoàn gọi là Lục Anh trấn an nói.
Ngũ Lưu Ly không ra vẻ già mồm, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói: " Bây giờ ta cũng chỉ có thể ăn cả ngã về không, chỉ là không biết ngươi có nguyện ý giúp ta làm một chuyện hay không."
" Tiểu thư với ta ân trọng như núi, Lục Anh chính là xông pha khói lửa cũng quyết không chối từ."
" Tốt, đêm nay, ngươi đem túi đồ này đổ vào trong cái giếng phía đông đi. " Ngũ Lưu Ly đưa ra một túi đồ rất kín đáo.
" Đây là..."
" Cái này ngươi cũng không cần quản, ngươi chỉ cần theo lời ta nói đi làm là được. " Ngũ Lưu Ly nhìn hai mắt nha hoàn trước mặt.
Nha hoàn kia chỉ hơi hơi do dự, liền gật đầu, nhận lấy đồ trong tay Ngũ Lưu Ly.
Đồng thời Ngũ Lưu Ly cũng giao cái khuyên tai mã não đêm qua nhặt được cho nha hoàn, nếu như nàng nhớ không lầm, trước kia một lần ở bữa tiệc trong cung, nàng từng nhìn thấy Mộc Tịch Bắc đeo cái này! Hình như chính là lần Mộc Tịch Bắc một thân áo đỏ khiêu vũ.
" Để cái này ở bên cạnh giếng." Ngũ Lưu Ly phân phó nói.
Nha hoàn gật gật đầu, hơi hơi khẩn trương.
Mộc Tịch Bắc vốn đang ở trong doanh trướng lật xem bản đồ, Thanh Từ lại nói: " Tiểu thư, có người tìm."
Mộc Tịch Bắc hơi kinh ngạc nhíu nhíu mày, Thanh Từ cũng không nói người đến là ai.
Ân Cửu Dạ mắt nhìn Mộc Tịch Bắc, Mộc Tịch Bắc cười nói: " Ta đi ra xem thử."
" Ừm, chú ý an toàn."
Lúc Mộc Tịch Bắc đi ra, đứng chờ ở bên ngoài chính là Y Na: " Tiểu thư, nữ nhân này nói có chuyện quan trọng tìm ngài."
Mộc Tịch Bắc đánh giá Y Na một lần, là một nữ tử Bắc Bang điển hình, ngũ quan thâm thúy, mười phần lập thể, nhìn cũng có chút mạnh mẽ.
" Ngươi tìm ta có việc? " Mộc Tịch Bắc mở miệng nói.
Y Na gật gật đầu, đi về phía rừng cây xa xa, Mộc Tịch Bắc nhìn nhìn bóng lưng Y Na, lúc này mới đi theo, Thanh Từ tự nhiên cũng không yên lòng đi theo.
Hai người đi đến ngoài bìa rừng, Y Na cũng đánh giá Mộc Tịch Bắc một phen, trong lòng âm thầm so sánh nàng với Ngũ Lưu Ly, mở miệng nói:" Vĩnh Dạ quận chúa quả thật là khuynh thành tuyệt sắc, khó trách khiến cho thái tử điện hạ Tây La ái mộ như thế."
" Đa tạ khích lệ. " Mộc Tịch Bắc cười yếu ớt, làm cho người ta nhìn không ra suy nghĩ trong lòng.
" So với Thái Tử Phi thì hình như ngài càng được Thái tử sủng ái hơn, bây giờ Y Na có một chuyện muốn nhờ, không biết Quận chúa có thể hỗ trợ không? Nếu như Quận chúa nguyện ý, thật sự là một chuyện tốt có thể tạo phúc cho vô số dân chúng. " Y Na đánh giá thần sắc Mộc Tịch Bắc.
" Trước nói nghe một chút."
" Xin Quận chúa khuyên nhủ Thái tử lui binh, Bắc Bang ta cũng hi vọng có thể dàn xếp ổn thỏa, nếu cứ tiếp tục đánh xuống, sẽ chỉ lưỡng bại câu thương. " Y Na nghĩa chính ngôn từ mở miệng.
Mộc Tịch Bắc lại cười nói: " Lời này của Y Na tiểu thư không khỏi quá thú vị đi, là Bắc Bang các ngươi xâm phạm Tây La ta trước, bây giờ lại muốn Tây La ta rút binh trước, là cho rằng Tây La ta mềm yếu dễ bắt nạt sao?"
" Tiểu thư cũng nên biết, lúc trước nguyên nhân gây ra chiến tranh cũng là vì tiểu thư sát hại Bắc Bang công chúa ta, sứ giả muốn cưỡng ép mang tiểu thư về Bắc Bang, nhưng tiểu thư có chỗ không biết chính là, trong chuyện này có hoàng tử chúng ta âm thầm bày mưu đặt kế, chẳng qua là vì có thể đón tiểu thư đến Bắc Bang. " Y Na tiếp tục nói.
" Chiến Đông Lôi? " Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày, lơ đãng đảo qua một số binh sĩ ở cách đó không xa đang nhìn về phía này.
" Đúng vậy, điện hạ chúng ta vẫn luôn chung tình với tiểu thư, cho nên muốn mượn cơ hội này mời tiểu thư đến Bắc Bang một chuyến. " Y Na tiếp tục nói.
Mộc Tịch Bắc lắc đầu nói: " Đáng tiếc ta cũng không thích phương thức này.
Mộc Tịch Bắc nhìn thật sâu mắt Y Na, cười như không cười, xoay người rời đi.
Đợi đến khi Mộc Tịch Bắc đi được hơn mười mét, Y Na lại hô to: " Mộc tiểu thư, hoàng tử chúng ta bây giờ đã là Thái tử Bắc Bang, Thái tử đáp ứng, chỉ cần ngài chịu đi Bắc Bang, không chỉ lui binh, còn cho ngài vị trí Thái Tử Phi, vĩnh viễn không nạp thiếp! Để ngài làm nữ nhân tôn quý nhất Bắc Bang!"
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Hô hô. Mệt chết ta