Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 33 : Mưu kế chưa thành
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Thứ nữ rắn rết
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Nhìn Hoán Sa đi ra ngoài, Mộc Tịch Bắc nâng chung trà lên không biết nhớ ra điều gì đó, nhìn chén trà, lại nhìn chuỗi phật châu trên tay, dường như lúc cả hai tới gần nhau thì có phản ứng, dần dần tản mát ra hơi thở kiều diễm ái muội.
Mộc Tịch Bắc cười, dặn dò Thanh Từ hai câu, liền cúi đầu đùa bỡn nước trà trong tay, không nói một lời.
Cũng không lâu lắm, họa sĩ liền bảo người mời Ngũ tiểu thư đến trong lương đình vẽ tranh. Mộc Tịch Bắc cũng không từ chối, được nha hoàn hầu hạ liền thay đổi một thân váy dài màu xanh nước biển, bước đi lung linh như ánh sáng của nhật nguyệt, mang theo Thanh Từ và Hoán Sa tiến về đình nghỉ mát.
Đoạn đường này, bởi vì thời tiết đã dần dần trở lạnh, trăm hoa đã khô héo không ít, cho dù có hạ nhân tỉ mỉ chăm sóc, vẫn không nở chói chang như ngày mùa hè.
Người họa sĩ kia mặc bộ y phục thanh sam, có chút trắng nõn, không có khí thế gì, nhìn qua tựa hồ cũng là người ở chung vô cùng tốt, nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân truyền đến, liền đứng lên, quay người muốn vấn an Mộc Tịch Bắc.
Vừa nhấc mắt, người họa sĩ kia lập tức sững sờ, sau khi phục hồi lại tinh thần thì hơi hơi ngượng ngùng, đơn giản hành lễ, liền đưa tay mời Mộc Tịch Bắc tiếp tục đi đến phía trước, bởi vì là tiểu thư con quyền quý, sợ đường đột, cho nên duy trì khoảng cách rất xa.
Mộc Tịch Bắc gật gật đầu, chậm rãi ngồi xuống ở trong lương đình, đuôi váy in mảng lớn hoa mẫu đơn màu lam nở rộ, đôi mắt trắng đen rõ ràng của nữ tử giống như sao trên trời, da thịt vô cùng mịn màng, bên môi nở nụ cười yếu ớt, tươi đẹp như ánh nắng.
Một tia nắng nghiêng nghiêng bao phủ ở trên người nữ tử, hiện ra mấy phần nhu hòa, mỹ lệ không gì sánh được.
Hoán Sa bị Mộc Tịch Bắc đuổi đi giúp họa sĩ mài mực, Mộc Tịch Bắc cũng không giống những người khác ngồi yên không nhúc nhích, mà vẫn nói chuyện gì đó với Thanh Từ, chỉ là động tác không lớn.
Thanh Từ nhíu mày, cảnh giác đánh giá một vòng xung quanh, nhẹ giọng mở miệng nói:
" Tiểu thư, có chó giám thị."
" Dường như không chỉ có một người?"
Mộc Tịch Bắc cười yếu ớt từ sau núi giả đi ra, một thân váy dài màu xanh nước biển nhảy múa theo gió, trên đầu cắm trâm cài tóc phượng kim chập chờn lay động, mỹ lệ giống như tiên tử bước ra từ trong tranh.
Ánh mắt Liễu Chi Lan vô cùng âm độc, nhưng khuôn mặt vẫn là bộ dạng tươi cười:
" Không có việc gì lớn cả, đứa nhỏ như con cũng không nên tham dự."
Mộc Vãn Tình lại không cam lòng mở miệng:
" Mẹ, rõ ràng Ngũ muội muội dạy bảo không tốt, để cho nha hoàn của mình làm ra chuyện mất mặt như vậy, hại Tướng phủ chúng ta mất hết mặt mũi, con thấy hay là mẹ nên thay Ngũ muội muội dạy dỗ lại người bên cạnh thật tốt đi, miễn cho Ngũ muội muội vất vả quá nhiều, khó mà bớt lo được."
Mộc Vãn Tình có ý đồ nhìn Thanh Từ, lại suy nghĩ cho thanh danh của Mộc Tịch Bắc, bây giờ nàng cũng coi như biết được Mộc Tịch Bắc lợi hại, Liễu Chi Lan từ trước đến nay cẩn thận, việc hôm nay đã khổ tâm mưu đồ gần nửa tháng, vậy mà lại thay Mộc Tịch Bắc trừ bỏ một tên phản đồ, thật sự tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Thật ra Mộc Tịch Bắc cũng rất muốn vỗ tay tán thưởng Liễu Chi Lan, Liễu Chi Lan cân nhắc thật sự rất cẩn thận, vì phòng ngừa người bên ngoài sinh nghi, cố ý tìm một hoạ sĩ dung mạo tài năng đều rất tốt, mà không phải tùy ý
tìm hạ nhân trong phủ đến làm xấu mặt nàng, cứ như vậy, nếu như chuyện xảy ra, như vậy ở trong mắt người khác, nhất định cho rằng đây là mối tình đầu của tiểu thư nàng, hàng năm nuôi dưỡng ở khuê phòng, không chịu nổi tịch mịch, cho nên cùng hoạ sĩ tài tình lưỡng tình tương duyệt.
Hơn nửa, nếu như kế hoạch này của Liễu Chi Lan thành công, Mộc Chính Đức rất có thể sẽ vì bảo trụ thanh danh của Mộc Tịch Bắc mà hứa gả nàng cho thương nhân có gia cảnh không tệ này, sau đó dựa vào quan hệ của mình dẫn dắt nhiều hơn.
Tất cả đều nằm trong phạm vi Mộc Chính Đức có thể chịu được, nếu Liễu Chi Lan mà tìm đến một hạ nhân có bề ngoài xấu xí, Mộc Chính Đức không thể nào gả Mộc Tịch Bắc cho hắn, thậm chí sẽ vì áy náy càng thêm yêu thương Mộc Tịch Bắc.
Cho nên Mộc Tịch Bắc thật sự cảm thấy, Liễu Chi Lan tuyệt đối có thể xem là nữ nhân tâm kế sâu đậm.
Mà lúc này Mộc Vãn Tình lại oán độc nhìn Thanh Từ, tỷ muội hai người các ngươi ta đều không động được, một nha hoàn quái dị ta còn không động được sao! Không chết ta cũng muốn lột da nàng ta!
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Trán, kỳ thật Liễu Chi Lan lợi dụng họa sĩ đây chỉ là một tay, các ngươi có thể đoán được nàng nhưng thật ra là muốn làm cái gì không ~ Hôm nay đau đầu, ô ô