Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 464 : Tôn Lộ ương nghạnh (4)
Ngày đăng: 00:41 19/04/20
Mộc Tịch Bắc nheo lại hai mắt, nha hoàn này quả nhiên cũng không phải đèn đã cạn dầu, từ sau khi nàng ta biến mất một lúc, Mộc Tịch Bắc đã bắt đầu theo dõi nàng, đầu tiên là cố ý dẫn chủ đề đến trên người nàng ta, rồi sau đó để Thanh Từ đơn giản thăm dò một chút, phát hiện nha hoàn này tình nguyện bỏ qua một đôi tay, để bình ổn tức giận của Tôn Lộ, liền biết được nàng ta là một người có tâm kế, nghĩ đến nếu bức ép nàng ta, chắc chắn nàng ta sẽ nói ra một chút sự tình mà Mộc Tịch Bắc muốn biết.
Trong mắt Tôn Lộ chợt lóe lên tàn nhẫn, vung tay là một cái tát đi ra, móng tay thật dài, trên mặt nha hoàn lập tức xuất hiện vài vết máu thật dài:
" Chặn miệng nàng ta lại cho ta! Nhanh chặn lại cho ta! "
Hai mắt Mộc Tịch Bắc nhíu lại, chỉ cần một câu của nha hoàn kia cũng đã đủ rồi, lại xác định được bề ngoài ngang ngược càn rỡ chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối, Tôn Lộ quyết không phải hạng người hời hợt, hơn nữa tâm ngoan thủ lạt, so với Liễu Mộng càng lợi hại hơn.
Tôn Lộ chỉ cảm thấy gò má cùng ngực đều nóng rát, càng kích động hơn, khẩn cấp mở miệng với Mộc Tịch Bắc:
" Tịch Bắc muội muội, muội nói Hàn Hương lộ ở đâu? Tỷ tỷ đang bị phỏng, không thể chậm trễ!"
Ánh mắt Mộc Tịch Bắc khó hiểu, dịu dàng nói:
" Hàn Hương lộ tất nhiên là ở phủ Thừa Tướng rồi! Ta có từng nói qua là nó ở chỗ của ta sao? "
Mọi người vây xem lập tức cảm thấy lòng dạ Ngũ tiểu thư Tướng phủ này thật sự đen tối, vừa rồi các nàng còn đang suy nghĩ, sao Ngũ tiểu thư này lại có lòng tốt như vậy, sẽ bỏ qua hiềm khích lúc trước mà giúp đỡ Tôn Lộ?
" Ngươi... Ngươi nói cái gì! "
Tôn Lộ suýt nữa bị tức đến hộc máu, ngực kịch liệt phập phồng, nàng chậm trễ lâu như vậy, dường như đã bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất, kết quả tiện nhân Mộc Tịch Bắc lại nói với nàng, nơi này của nàng ta căn bản không có Hàn Hương lộ nào cả!
Nhìn khuôn mặt tươi cười yếu ớt của Mộc Tịch Bắc, nàng hận không thể đi bóp nát nó, Mộc Tịch Bắc lại rất tự nhiên giải thích:
" Ta nói là lúc nhỏ ta từng bị phỏng! Nếu hiện tại đã khỏi rồi, đương nhiên không cần thường xuyên mang nó ở trên người! "
Tiểu nha hoàn ban ngày mặc áo màu xanh đối vạt áo nhỏ thấy tâm tình chủ tử nhà mình không tốt, càng thêm cẩn thận từng li từng tí, Phấn nhi đã bị nàng đánh chết, nàng cũng phải cẩn thận một chút.
" Mộc Tịch Bắc tiện nhân kia! Ta sẽ không bỏ qua cho nàng ta! "
Tôn Lộ thông suốt nắm chặt tay lại, nói với nha hoàn áo xanh sau lưng:
" Đi, gọi Trương Phúc Thọ đến đây cho ta."
Nha hoàn áo xanh lập tức một đường chạy chậm ra ngoài, cho người ta truyền vị Trương công công có thân phận không thấp tới.
Thời gian nửa chén trà nhỏ, một gã thái giám mặc bộ quan phục tối màu tím cúi thấp eo đi đến, thần sắc ở giữa đều lộ vẻ cung kính, trong chớp mắt nhìn thấy Tôn Lộ thì lập tức quỳ xuống:
" Thỉnh an chủ tử."
Người này chính là Trương Phúc Thọ, Trương Phúc Thọ là Phó tổng quản nội giám trong hậu cung, cũng là tâm phúc của Tôn gia, trước kia phụ thân Tôn Lộ từng cứu hắn một mạng, giải quyết không ít phiền toái cho hắn, đúng lúc Tôn gia đang muốn an bài nhân thủ trong cung, người này vì muốn cảm ơn, liền chủ động tiến cung, từ nay về sau nguyện làm tùy tùng cho Tôn gia.
Trước lúc tiến cung phụ thân Tôn Lộ đã nói với Tôn Lộ, nếu có chuyện gì cần hỗ trợ, thì cứ tìm Trương Phúc Thọ đến hỗ trợ.
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Đỡ trán, ta bị người ghét bỏ~ Ta viết cảnh tình cảm có phải quá kém hay không ~ Đều là ta sốt ruột, cứ luôn nghĩ đến cảnh sau này của nam chính và nữ chính, hazz ~ Đỡ trán, không nên trách Cửu Dạ, ngươi nói một người đã ngây người một mình gần mười tám năm, ngay cả một người nói chuyện cũng không có, trông coi một đống châu báu, bị một đám người điên vờn quanh, có thể bình thường cũng đã không tệ rồi ~
Ta muốn nói, có tặng hoa chui thì gắn bỏ thêm một phiếu cũng không chịu nói với ta câu nào, các ngươi đã bị ta theo dõi, các ngươi không để ý tới ta, mỗi ngày ta đều gọi tên các ngươi ~ Nhanh tới đây ~