Rắn Rết Thứ Nữ
Chương 521 : Cũng đừng nghĩ tốt (1)
Ngày đăng: 00:42 19/04/20
Thứ nữ rắn rết
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
" Nói nghe một chút. "
Sắc mặt Hoàng đế cũng không dễ nhìn, nhưng vẫn để đại thần kia nói ra biện pháp của mình.
" Chuyện này quan hệ trọng đại, vạn vạn không thể xuất hiện cái gì sai lầm, cho nên theo ý kiến của lão thần, không bằng mời ma ma phụ trách công việc đến nghiệm thân Tôn tú nữ một chút, nếu Tôn tú nữ vẫn còn tấm thân xử nữ, chuyện này nói không chừng còn có đường sống quay về. "
Đại thần kia hơi giương mắt, bất động thanh sắc đánh giá Hoàng đế một chút.
Hoàng đế suy nghĩ hồi lâu, không lên tiếng, mọi người cũng đều đang chờ Hoàng đế quyết định.
Thanh Từ thấy vậy, nhịn không được mở miệng hỏi:
" Tiểu thư, lão nhân này có phải là người của nhất mạch Tôn gia hay không? "
Bạch Trúc nghe thấy Thanh Từ đặt câu hỏi như vậy, cũng nhìn về phía nữ tử từ đầu đến cuối chỉ cười yếu ớt, không biết nàng sẽ nói thế nào, Mộc Tịch Bắc lại nói:
" Ông ta là người của Ngũ quý phi."
" Nhưng nếu Tôn Lộ vẫn còn tấm thân xử nữ, chẳng phải cho thấy ngọc bổng này là của Ngũ Y Nhân sao? Chẳng phải sẽ càng tăng thêm hiềm nghi cho nàng ta?"
Hoàng đế phẫn nộ gầm thét, Mộc Tịch Bắc lại mắt lạnh nhìn vị Đế Vương đang phối hợp diễn kịch này.
Hoàng đế rõ ràng biết tất cả mọi chuyện, lại chỉ có thể dựa theo biện pháp An Nguyệt Hằng đưa ra, không có lựa chọn nào khác, chẳng qua ở Mộc Tịch Bắc xem ra, thật ra chuyện này đối với Hoàng đế không có tổn thất quá lớn, dù sao chết bao nhiêu cũng là người Tôn gia, ảnh hưởng Hoàng đế chẳng qua là một chút uy nghiêm và danh dự thôi, có điều nàng cảm thấy, lúc trước những thứ này Hoàng đế cũng không có bao nhiêu, mất thêm một chút mặt mũi cũng không sao cả.
" Người tới, kéo nàng ta xuống! Ban thưởng lụa trắng! "
Hoàng đế mở miệng lần nữa.
Trừng Giang Hầu thấy nữ nhi mình như thế, trong lòng cũng có chút đau nhức, dù sao nhiều năm như vậy làm sao lại không có tình cảm, cho nên không tự chủ được tính thù này ở trên người Mộc Tịch Bắc.
Hai người thị vệ của Bạch Trúc lập tức tiến lên, đang định kéo người xuống dưới, nhưng Tôn Lộ rõ ràng nói đều nói không nên lời, lại không biết lấy khí lực ở đâu ra, liều mạng hất ra hai tên Cấm Vệ quân, bò qua, túm ống quần Hoàng đế, mở miệng nói:
" Bệ hạ, nếu vật kia là của thái giám, thần nữ nghĩ bên trên vật đó nhất định sẽ có đánh dấu, không bằng nhìn một cái trên ngọc bổng có chữ viết gì, kêu thái giám kia đi ra giáp mặt đối chất!"
Một câu, lại nhắc nhở đám người một chuyện tình rất trọng yếu, đó chính là hình như chỉ bắt được dâm phụ, lại quên còn có tên gian phu!
Trừng Giang Hầu không tự chủ được nhíu nhíu mày, sao đến lúc này rồi mà Tôn Lộ còn không cam tâm, chỉ toàn gây chuyện cho mình, đến bước hiện tại, nhất định phải lại liên lụy đến Trương Phúc Thọ, nó phải biết, mình xếp một người vào trong cung khó khăn cỡ nào, huống chi, Trương Phúc Thọ đã làm đến vị trí Phó tổng quản nội giám, việc này cần rất nhiều thời gian!
Lúc này Trừng Giang Hầu cực kì tức giận cách làm của Tôn Lộ, thời điểm Tôn Lộ đầy cõi lòng chờ mong phóng ánh mắt tới, trong mắt lóe lên một tia không kiên nhẫn, quay đầu sang chỗ khác, không hề nhìn nàng.
Tôn Lộ lại sững sờ, phụ thân của mình lại làm sao vậy, vừa rồi nàng bị mấy ma ma lôi vào trong phòng, mạnh mẽ dùng bình sứ thiêu đỏ phá thân, đau đớn khiến nàng hận không thể cắn đứt đầu lưỡi, cho tới bây giờ hạ thân vẫn máu tươi đầm đìa, sưng đỏ không chịu nổi, uỷ khuất nói không nên lời.
Thế nhưng mình ráng một hơi, cũng bởi vì không cam tâm, muốn chứng minh vật kia không phải là của mình, nhưng vì sao phụ thân cũng không liếc nhìn nàng lấy một cái, chẳng lẽ, phụ thân đã sớm biết mình bị mang đi sẽ có loại kết quả này!