Rắn Rết Thứ Nữ

Chương 532 : Tâm tư mẹ con (2)

Ngày đăng: 00:42 19/04/20


Hai mắt An Nguyệt Hằng nheo lại, ý tứ Mộc Tịch Bắc mặc dù biểu đạt mờ mịt, nhưng hắn vẫn hiểu được, nàng đồng ý hắn trước cưới nữ tử Ngũ gia, nắm giữ quyền lực Ngũ gia, chỉ là khi sự tình thành công, lại phải phế bỏ Ngũ gia, chuyển sang lập phủ Thừa Tướng.



Nữ tử này tính kế thật độc ác, lớn như Ngũ gia ở trong mắt nàng chẳng qua cũng chỉ là cái ván cầu, mà trong quá trình Hoàng đế nâng đỡ phủ Thừa Tướng, mình có thể âm thầm nới lỏng thủ hạ mình chèn ép nhân mã, đồng thời làm lớn mạnh thế lực phủ Thừa Tướng, cứ như vậy, thế lực phủ Thừa Tướng không ngừng lớn mạnh, tương lai thời điểm phản chiến chính là mấu chốt quyết định thắng bại.



Lông mày An Nguyệt Hằng hơi chau lại, nhưng làm như vậy thật sự rất mạo hiểm, nếu phủ Thừa Tướng cuối cùng vẫn trung thành với Hoàng đế, như vậy chính mình toàn bộ đều thua, đây là một trận thiên đại đánh cược, nếu thắng, có được thiên hạ, nếu thua, không có gì cả!



Nữ tử trước mắt này, có thể tin hay không? An Nguyệt Hằng lặp đi lặp lại đánh giá trong lòng, chẳng qua bất kể có thể tin hay không, tối thiểu nhất chuyện này đối với thế cục tạm thời không có ảnh hưởng, hắn vẫn sẽ như thường lệ cưới Ngũ Thanh Thanh, hứa cho Ngũ gia một tương lai.



" Chuyện này, Bản vương phải tính toán thật kỹ, không thể khinh suất được. "



An Nguyệt Hằng không đưa ra câu trả lời chắc chắn, can hệ trọng đại, sinh tử tồn vong, hắn sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.



" Đây là tự nhiên, chẳng qua nếu Vương gia đồng ý, ta còn có một điều kiện."



Mộc Tịch Bắc một bộ dạng đã trong dự liệu.



" Điều kiện gì? "



An Nguyệt Hằng nhìn về phía nữ tử trước mặt, lại lần đầu tiên cảm thấy thấy không rõ tâm tư của nàng.



" Đợi cho Ngũ gia mất tác dụng, ta muốn Ngũ Thanh Thanh sống không bằng chết! "



Hai mắt Mộc Tịch Bắc hiện lên một tia tàn nhẫn, giống như hai thanh đại đao sáng loáng, phá vỡ yên tĩnh của ánh tà dương trời chiều.



Trong lòng An Nguyệt Hằng run lên, hận ý trong ánh mắt kia tuyệt đối không phải làm bộ, chẳng lẽ nói, nữ tử này thật sự như lời nàng nói ái mộ chính mình?



" Vương gia cũng không cần lo lắng, ta xưa nay nghe nói Vương gia mềm lòng, nếu đến lúc đó Vương gia không xuống tay được, cứ giao cho Bắc Bắc làm là được. "



Mộc Tịch Bắc cười rực rỡ, lời nói ra lại rất âm hàn.
Cho nên, cùng với che giấu cừu hận trong lòng sống mấy chục năm, cuối cùng được thời gian thoải mái, cũng tốt hơn ngày ngày tâm sinh không cam lòng, sầu não không vui.



Mộc Tịch Bắc tựa hồ biết Thanh Từ suy nghĩ cái gì, trong ánh mắt mang theo tia bi thương hiếm thấy, yếu ớt mở miệng nói:



" Ta từng nghe nói một câu, nếu ngươi muốn đấu với mãnh thú, thì ngươi phải biến thành mãnh thú trước. Bây giờ, người ta muốn giết là An Nguyệt Hằng, là mưu cầu danh lợi quyền thế, lãnh huyết vô tình An Nguyệt Hằng, cho nên nếu ta muốn đấu với hắn, cũng chỉ có thể máu lạnh hơn, vô tình hơn so với hắn."



Thanh Từ không có mở miệng, chỉ yên lặng phủ thêm một kiện áo ngoài cho Mộc Tịch Bắc.



Đêm hôm đó, Mộc Tịch Bắc trùm một kiện áo choàng màu xanh da trời, đi ra Bảo Lang Các, ở dưới tường Hoàng cung màu đỏ thắm chậm rãi đi về phía trước, phía trước là Thanh Từ cầm theo ngọn đèn nhỏ, chiếu sáng đường dưới chân cho Mộc Tịch Bắc, mà người dẫn đường ở phía trước Thanh Từ chính là Bạch Trúc.



Gió lạnh buổi chiều từng cơn, thổi làn váy bay lên. Ba người phía trước phía sau, đều không mở miệng.



Đi ước chừng nửa canh giờ, mấy người mới dừng lại bước chân, tọa lạc ở trước mặt mấy người không phải cái khác, chính là thiên lao Mộc Tịch Bắc đã từng tới một lần.



Thiên lao bốn phía thủ vệ sâm nghiêm, bó đuốc sáng chói, dựng trong nồi lớn đốt than đá, thị vệ canh phòng thần tình nghiêm túc, cẩn thận tỉ mỉ.



Bạch Trúc mang theo hai người đi thẳng vào trong, những thị vệ kia lại coi như không nhìn thấy, nhìn không chớp mắt.



Mộc Tịch Bắc theo ở phía sau, nhíu mày, bất động thanh sắc đánh giá Bạch Trúc một phen.



Bạch Trúc giơ bó đuốc, ở phía trước dẫn đường, mang theo hai người di chuyển mấy vòng, mới dừng ở bên trong một nhà tù trống không trước mặt, sau khi mở ổ khóa ra, Bạch Trúc dẫn đầu đi vào.



Mộc Tịch Bắc cùng Thanh Từ cũng theo sát vào trong, Bạch Trúc nhìn nhìn Mộc Tịch Bắc, sau đó ngồi xuống khởi động vặn một cái chén bể ở góc tường, bức tường của nhà tù liền dời đi, Bạch Trúc quay đầu nhìn vẻ mặt Mộc Tịch Bắc vẫn chưa có dao động, phảng phất như sớm đã biết hắn sẽ ở bên trong giấu mật thất, tà tứ cười cười:



" Người ngươi muốn đang ở bên trong."



Mộc Tịch Bắc gật gật đầu, xem như nói lời cảm tạ, lập tức đi thẳng vào.