Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 135 :

Ngày đăng: 03:33 19/04/20


“Cố Minh Thành đối với con có ý kiến rồi?” Khương Lịch Niên hỏi。



“Không biết。”



“Chê con từng ly hôn,nhưng mà những người tầng lớp như anh ta,chê những điểm này của phụ nữ mình cũng không sai cả!”



Khương Lịch Niên không biết,bản thân nói những lời này,mang lại một tổn thương rất lớn cho con gái mình。



Vốn dĩ cô ta đang suy đoán ý định của Cố Minh Thành,hiện nay Khương Lịch Niên lại mang những chuyện này toàn bộ nói ra,ép buộc cô ta không thể không đối mặt với sự thật,trong lòng đường nhiên buồn phiền。



Cô ta không cam tâm,lại quay về biệt thự của Cố Minh Thành,cửa không khoá,không phải nói đi công tác sao?



Cố Minh Thành nhìn thấy Khương Thục Đồng về đây,vốn dĩ anh ta đang ngồi trên ghế sofa,hỏi một câu,“Sao lại về đây vậy?”



Khương Thục Đồng không nói gì hết,bước đến trước mặt Cố Minh Thành,ngồi trên đùi anh ta,đôi tay quằng lại cổ anh ta,đang chà xát trên mặt anh ta,“Có phải không thích em nữa không?”



Một câu nói nũng nịu,khiến trái tim của Cố Minh Thành trở nên vô cùng dịu dàng。



“Không có ,nhưng có khi,sự xa cách sẽ trở thành một vực thẳm。” Cố Minh Thành cuối cùng đã nói ra mục đích chính của anh ta。



Khương Thục Đồng ôm lại cổ của anh ta,“Với anh,em cũng nghĩ qua nhiều lần chia tay,nhưng mà cũng không nở!”



Cố Minh Thành không đoán được Khương Thục Đồng lại nói những lời này,“Ả?Nghĩ qua mấy lần?Vì đều gì?Anh không tốt sao?Hay là anh không được?”



Đôi tay sờ vào sau lưng cô ta,lực ma sát khiến cho Khương Thục Đồng cảm thấy nhột。



“Rất nhiều nguyên nhân,nghĩ qua rất nhiều lần。Đối với anh không hiểu rõ,không gần với trái tim của anh,cảm thấy cùng anh càng ngày càng xa,rất nhiều nguyên nhân - - ” Khương Thục Đồng trả lời。



Chuyện không tốt hay là không được,ý của Cố Minh Thành là gì,cô ta đương nhiên hiểu,nhưng cô ta không muốn trả lời。



Cố Minh Thành rất lâu cũng không nói chuyện。



“Kiểm điểm xong chưa?Hiện nay đến nhận lỗi sao?” Cố Minh Thành hỏi。



“Em không biết em sai ở chỗ nào。” Khương Thục Đồng chặt chẽ dựa vào anh ta,thân thể của hai người từ từ có tiết tấu bắt đấu lắc lư。



Cố Minh Thành đột nhiên đè Khương Thục Đồng dưới thân anh ta,chỉ vào chỗ mềm mại trước ngực cô ta,“Chỗ này,đàn ông nào cũng tuỳ tiện sờ được sao?”
Khương Thục Đồng đã nhanh chân rời khỏi phòng làm việc của Cố Minh Thành,vì đang là giữa trưa,những người ngồi thang máy đi ăn cơm rất nhiều,Khương Thục Đồng không muốn bộ dạng khốn đốn này của cô ta lại bị người khác nhìn thấy,cho nên cô ta đã chọn đi cầu thang。



Bước chân của cô ta vội vàng,sắc mặt tái nhạt,bên tai chỉ có một câu nói:Cô ta là con gái của kẻ cưỡng bức,cô ta là con gái của kẻ cưỡng bức- -



Nghĩ rằng hôm đó,chuyện cha muốn nói chắc có thể là chuyện này,chính là ngày cô ta đem dầu đậu phọng qua đó,nhưng mà cha không biết nên nói như thế nào。



Cho nên,nhiều năm qua,cha đối xử với cô ta không tốt,cũng là chuyện bình thường。



Bên khoé môi của cô ta nở ra một nụ cười như đã suy sụp,thực sự đã suy sụp rồi,cô ta quẹo qua,muốn xuống dưới lầu。



Đúng lúc Khương Vũ Vi bước ra từ phòng làm việc của Cố Minh Thành,nhìn thấy Khương Thục Đồng,cô ta lạnh lùng cười,he,không đả kích được Cố Minh Thành,trái lại đả kích được Khương Thục Đồng,như vậy cũng tốt,muốn xem thử lòng tự bi của cô ngày nào sẽ suy sụp。



Khương Thục Đồng vội vàng quẹo qua cầu thang,cô ta không chú ý,liền từ trên cầu thang lăng xuống,đã lăng hơn một phần ba của cầu thang,cú lăng từ cầu thang khiến đầu và bụng của cô ta đau。



Đúng lúc Tiết Lan nhìn thấy,Tiết Lan mỗi ngày ăn xong cơm đều có thói quen đi cầu thang,để giảm cân,nhìn thấy Khương Thục Đồng,nhanh chóng đỡ cô ta dậy。



Đầu của Khương Thục Đồng lăng đến kêu vì vù,bụng đau ngầm ngầm。



Tiết Lan nhanh chóng hỏi Khương Thục Đồng bị sao vậy,Khương Thục Đồng nói không có chuyện gì,chuyện xấu hổ như thế này không thể nói cho Cố Minh Thành biết,không thôi anh ta sẽ cười chết bản thân。



Tiết Lan luôn cảm thấy có chỗ nào không ổn,nhưng nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Khương Thục Đồng,cô ta đã nhịn lại ,“Tôi biết,tôi biết,tôi sẽ không nói với Chủ tịch đâu!”



Khương Thục Đồng vội vàng từ tầng dưới vào trong thang máy,trên người cô ta vô cùng khó chịu,thân dưới cũng thấy đau,cô ta cảm thấy không thể bước đi được nữa,liền lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Mi,Bạch Mị luôn gửi wechat cho Khương Thục Đồng,quan hệ giữa hai người đã trở thành bạn thân,gần đây đã cận tết,Bạch Mi không cần ra nước ngoài công tác,luôn ở lại trong nước。



Sau khi Khương Thục Đồng nói tình trạng của bản thân,Bạch Mi cũng không hỏi nhiều,Bạch Mi đã đến đây。



Vì ở gần nhau,Khương Thục Đồng ở dưới toà nhà đợi khoảng năm phút,Bạch Mi đã đến đây。



Khương Thục Đồng bước lên xe。



Khi Bạch Mi đang muốn khởi động xe,ánh mắt tình cờ đã nhìn sang hướng của Khương Thục Đồng。



Đôi chân của Khương Thục Đồng bè ra,cánh tay của cô ta dựa trên cửa sổ,tay đang xoa trên trán。



“Thục - - Thục Đồng,cô - - Cô có thai sao?” Bạch Mi hỏi。