Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 136 :
Ngày đăng: 03:33 19/04/20
“Không có, sao vậy?”Khương Thục Đồng nghiêng đầu lại nhìn Bạch Mi.
Ánh mắt Bạch Mi hơi thu lại, nhìn vào vị trí ở giữa hai chân của Khương Thục Đồng.
Ánh mắt Khương Thục Đồng nhìn theo hướng nhìn của cô ta, mới trông thấy giữa hai chân mình toàn là máu.
Khương Thục Đồng ngẩn ra, trong phút chốc không biết phải nói gì, cô thật sự có thai sao? Hay là do ngã bị thương ở đâu?
Tháng trước hầu như mỗi ngày cô đều kiểm tra, cô không có mang thai, thật sự không có thai mà!
Nhưng tháng này cô lại chưa kiểm tra lần nào.
“Bạch Mi---”Khương Thục Đồng sững sờ nhìn về phía trước.
“Tôi ở đây.” Giọng nói và ánh mắt của Bạch Mi rất trịnh trọng.
“Làm phiền cô – cô có thể đưa tôi đến bệnh viện không?” Khương Thục Đồng hỏi cô ta, vào lúc này, cô nên lớn tiếng khóc, bởi vì lúc nãy té, cô cảm thấy đau bụng, nhưng cô chỉ nghĩ là đau bụng bình thường mà không hề nghĩ đến việc mang thai, vì dù sao cô cũng đã trông chờ đứa bé này rất lâu rồi---
Nếu như cô thật sự mang thai, vậy hiện tại đứa bé này ---
“Được.”Bạch Mi vừa nói dứt lời liền lập tức lái xe đến bệnh viện.
“Cô đã mang thai, anh ta có biết không?”
Vẻ mặt của Khương Thục Đồng từ đầu đến cuối vẫn luôn ngây ngẩn, lúc này cô vốn dĩ nên khóc lên, nhưng nếu người ta cảm thấy cực độ bi thương thì ngay cả khóc cũng không còn biết nữa.
Khương Thục Đồng đờ đẫn trong chốc lát, “Anh ấy? Không biết. Tôi cũng không biết, thể chất của tôi thuộc loại không dễ mang thai.”
Bạch Mi nhíu chặt chân mày.
Khương Thục Đồng cảm thấy đầu óc mình như ngừng hoạt động, sau khi biết mình là con gái của tội phạm cưỡng dâm, suy nghĩ rất sục sôi dẫn đến cảm xúc mất khống chế, nhưng bây giờ, vũng máu ở dưới thân lại khiến cho đầu óc cô ngừng hoạt động.
Không thể ngờ rằng cô lại có thể mang thai.
“Thật xin lỗi đã làm bẩn xe của cô rồi, máu là rất khó làm sạch!” Khương Thục Đồng ngượng ngùng cười, nói rất tự nhiên.
Bạch Mi nhíu chặt chân mày, liếc nhìn cô, cô gái này, thật là ngốc, chuyện đã đến nước này lại còn quan tâm đến xe của cô ta, cô ta không nói gì.
Ở bệnh viện ba ngày, Khương Thục Đồng xuất viện trở về nhà, lúc đến nhà Khương Lịch Niên cô giả vờ như chưa xảy ra việc gì.
Chỉ là, bắt đầu từ lúc đó Khương Thục Đồng không bao giờ mang giày cao gót nữa, cô thề cả đời này cũng sẽ không bao giờ mang giày cao gót lần nào nữa.
Vốn dĩ sự đả kích của việc là “con gái của tội phạm cưỡng dâm”với cô như trờ sắp sập rồi, nhưng so với việc sảy thai, thì sự đả kích đó đã không là gì đối với cô, có lẽ ông trời đang thử thách khả năng chịu đựng của Khương Thục Đồng.
Lúc thái thịt, cô không cẩn thận cắt trúng tay.
Hôm nay là ba mươi tết, chỉ mới buổi chiều Khương Thục Đồng đã nghe thấy tiếng pháo nổ.
Không ngăn được nghĩ đến năm ngoái, những ngày tháng ở bên cạnh anh, môi Khương Thục Đồng liền nở nụ cười.
Cô cứ ngồi như vậy trong phòng từ chiều đến tối.
Pháo hoa bên ngoài cửa sổ dần dần từ lúc chỉ nghe tiếng nổ mà không nhìn thấy cho đến lúc pháo hoa nở rộ trên bầu trời, Khương Thục Đồng nhìn ra ngoài cửa sổ, rất đẹp, không biết giờ này anh ở Thụy Sĩ như thế nào rồi!
Trước đây Khương Thục Đồng cảm giác như cô không hiểu mấy về Cố Minh Thành, nhưng bây giờ cô đột nhiên cảm thấy, lòng của người đó cô có thể hiểu được rất rõ ràng.
Nếu anh biết Khương Thục Đồng đã đánh mất đứa bé, sau này không thể sinh con được nữa, anh sẽ càng hận Khương Vũ Vi, có thể sẽ dùng tất cả mọi cách để giết cô ta, nhưng anh sẽ không buông tay Khương Thục Đồng.
Thứ nhất, cô không muốn Khương Vũ Vi chết; thứ hai, Khương Thục Đồng không thể ích kỷ như vậy, vì bản thân mà làm chậm trễ tiền đồ của anh, một nhà lãnh đạo trẻ có tương lai sáng lạn như anh thì nên có vợ con bên cạnh, người vợ này nên có khả năng cùng chung vai sát cánh với anh, cho dù không thể giúp được anh trong sự nghiệp nhưng ít nhất sẽ không giống như cô làm anh vướng bận tay chân.
Lỡ như tương lai có một ngày cô gả cho Cố Minh Thành, Khương Vũ Vi lại đem những chuyện này nói với giới truyền thông, tới lúc đó thân thế đáng xấu hổ cùng tình hình hôn nhân không vẻ vang gì của cô sẽ mang đến rắc rối cho Cố Minh Thành, những điều này có lẽ Cố Minh Thành sẽ không quan tâm, nhưng cô lại không thể tùy ý làm theo ý mình như vậy.
Làm người cần phải học cách suy nghĩ cho người khác.
Nếu như trước đây cô vẫn chưa nhận ra được khoảng cách giữa mình và anh, thì bốn chữ “nhà lãnh đạo trẻ” đã khiến cô cảm nhận được khoảng cách với anh, và còn cả áp lực của cô.
Li dị, con gái tội phạm cưỡng dâm, nếu như những điều này vẫn chưa đủ để Khương Thục Đồng rời khỏi Cố Minh Thành, vậy thì việc sau này không thể sinh con lại chính là giọt nước làm tràn ly, triệt để làm cho Khương Thục Đồng sụp đổ.
Rời khỏi anh vẫn không thể đạt được mục đích, anh sẽ một lần nữa làm cho cô trở về bên anh, vì vậy cô nhất định phải khiến cho anh từ nay về sau phải hận mình.
Như vậy mới có thể hoàn toàn đánh tan ý nghĩ của anh, từ nay về sau hai người không ai nợ ai, nước sông không phạm nước giếng.
Cũng chỉ có như vậy anh mới có thể tìm thấy một người khác cũng rất yêu rất yêu anh.