Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 143 :

Ngày đăng: 03:33 19/04/20


“Thục Đồng là vợ tôi, dùng vợ mình để dọa người đàn ông khác, đây không phải là việc làm của một người đàn ông, nếu như anh cảm thấy tôi đang dọa anh, vậy đó là vấn đề của anh, không phải tôi! Một câu nói, tháng cuối cùng, cho hay không?” Từ Mậu Thận lên tiếng.



Từ Mậu Thận cũng tự thừa nhận, khi nãy bản thân quả thật là đang dọa Cố Minh Thành.



Trên đời này, có thể dọa được Cố Minh Thành, cũng chỉ có “ Khương Thục Đồng” 3 từ này thôi.



“Giữa tháng tư, toàn bộ trả về hết cho tôi!” Lời nói của Cố Minh Thành rất cứng rắn, cũng rất hậm hực.



Vốn dĩ một màn thắng thua sớm đã phân định được, bởi vì “Khương Thục Đồng” 3 từ này, Cố Minh Thành đã thua toàn tập rồi.



Từ Mậu Thận đồng ý rồi, anh ta biết, Cố Minh Thành tuyệt đối không phải vì 200 người mà tức giận với anh ta, mà là vì Khương Thục Đồng, vì Khương Thục Đồng đã lấy anh ta, trong lòng Cố Minh Thành có một cơn giận, mới muốn dồn anh ta đến đường cùng.



Từ Mậu Thận về nhà rồi, để Khương Thục Đồng an tâm sử dụng số công nhân này, đến khi hoàn thành đơn hàng ở Thượng Hải.



Lúc làm xong lô hàng này ở Hải Thành, giao hàng ở Thượng Hải, là Khương Thục Đồng và Từ Mậu Thận cùng đi với nhau, vì Khương Thục Đồng sau khi suy xét kĩ lưỡng, không muốn may đồ nam nữa, thời gian trước tâm tư cũng không đặt vào đồ nam nữa, dẫn đến lượng tiêu thụ của amon xuống dốc trầm trọng.



Hơn nữa căn nhà đó nằm ở đoạn đường đắt đỏ, là mua từ tay Cố Minh Thành, lời ít đồng nghĩa bồi thường, ngược lại thương hiệu “Đồng” đối diện, lượng tiêu thụ tăng nhanh vùn vụt, dẫu sao thương hiệu “Đồng” này đã kết tụ quá nhiều tâm huyết của Khương Thục Đồng rồi, thứ mà làm bằng cả trái tim, tự nhiên sẽ lớn mạnh.



Từ Mậu Thận lái xe, dẫn theo Khương Thục Đồng đi cùng.



Trên đường, Từ Mậu Thận đều hối thúc Khương Thục Đồng mua một chiếc xe, bản thân anh cũng biết, anh mua cho Khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng nhất định không chịu nhận, cô và Cố Minh Thành lúc trước yêu nhau như vậy, Cố Minh Thành tặng xe cho cô, cô cũng không lấy.



Khương Thục Đồng nói sẽ suy nghĩ đề nghị này, lần trước bị theo đuôi, trong lòng vẫn còn nỗi sợ dai dẵng, một lần bị đứt tay thì cả đời cũng sợ dao.



Từ Mậu Thận đến lần này, là để thu hồi tư cách đại lí của cửa tiệm Khương Thục Đồng, Khương Thục Đồng quyết định rồi, từ đây về sau cả 2 căn tiệm, đều bán đồ nữ hiệu “Đồng”, cô phải đưa đồ nữ của mình bán ra khắp thế giới.



Dĩ nhiên Từ Mậu Thận cũng chỉ muốn đến xem cách bố trí cửa tiệm của Khương Thục Đồng, dù sao thì trong giới thời trang, anh ta cũng là lão làng rồi.



Bận rộn cả một ngày trời.



Buổi chiều, Từ Mậu Thận nhận được điện thoại của Cố Minh Thành, hỏi anh ta đang ở đâu.



Từ Mậu Thận lúc này, vừa ở trong cửa tiệm sắp xếp quần áo cùng với Khương Thục Đồng xong, khá là mệt, Khương Thục Đồng vẫn còn ở bên kia xử lí những công đoạn cuối, về cơ bản đều đã xong xuôi rồi.



Gần đây Cố Minh Thành gọi điện cho Từ Mậu Thận, đó quả là chuyện cực kì hiếm thấy.


Chính bởi vì nặng tình, Khương Thục Đồng mới cảm thấy không thể cả đời không có con.



Có thể tạm thời là hạnh phúc, nhưng nỗi đau lâu dài này, Khương Thục Đồng có thể cảm nhận được, cô biết, làm cha mẹ sẽ vì chuyện con cái mà cãi nhau suốt đời.



Nói ra đều cảm thấy không có con là một chuyện đơn giản, tình yêu đích thực, nhưng mà cũng sẽ có một ngày, hai người sẽ vì cơm áo gạo tiền, đó là cuộc tranh cãi không có hồi kết.



Anh ta đã từng chạm vào cơ thể cô, đi sâu vào cơ thể cô, tiến vào tử cung của cô.



Cũng đã đi vào trái tim, vào vùng trời của cô.



Từ đây về sau, trên thế gian này, sẽ không còn có người thứ hai, mang tên Cố Minh Thành.



Cố Minh Thành của ngày hôm nay, đã trở thành người đàn ông của người khác rồi.



Anh và người phụ nữ kia – đã ngủ với nhau rồi!



Vô tình nước mắt lăn dài trên mặt Khương Thục Đồng, cô nghiêng người lại, chỉnh ghế ra sau, lấy chiếc áo khoác từ băng ghế sau, đắp lên người.



Do hướng mặt vào kính xe, nên không để ý thấy hình ảnh Từ Mậu Thận lái xe, bộ dạng vô cùng chăm chú.



Màn đêm như vậy, dễ làm trái tim của con người ta sát lại gần bên nhau.



Bóng của Từ Mậu Thận, cùng với những chiếc xe đan xen vù vù chạy qua xuất hiện trên cửa kính.



Bỗng nhiên, câu nói của Bạch Mi vang lên bên tai cô: thay vì tìm một người mình thích, chẳng thà tìm một người thích mình.



Nhưng mà để cô và Từ Mậu Thận phát triển, Khương Thục Đồng quả thật không làm được!



Về đến nhà, đã rất khuya rồi, Từ Tranh Dương đã ngủ rồi, Khương Thục Đồng đi lên lầu, đắp chăn rồi bắt đầu mơ.



Giấc mơ rất lộn xộn, lại mơ thấy người đó, mơ thấy anh cười, anh ôm cô.



Nghĩ lại tối nay bản thân và anh ta đã cùng dùng cơm với nhau.



Có một ý nghĩ trong lòng Khương Thục Đồng dần hiện ra: Anh ta đã qua rồi, với anh thật sự đã chấm hết rồi.